Khi Vân Xu đến vườn hoa, liền nhìn thấy anh suýt chút nữa vùi đầu vào bụi hoa.
“Anh đang tìm đồ vật sao?”
Giọng nói đột ngột vang lên khiến người làm vườn giật b.ắ.n mình, suýt chút nữa ngã quỵ: "Ai!!”
Vân Xu xin lỗi nói: “Thực xin lỗi, là tôi dọa anh.”
“Vân tiểu thư!” Nhìn rõ người tới, khuôn mặt rám nắng của người làm vườn lập tức đỏ lên, nói chuyện cũng trở nên lắp bắp: "Cô, cô đến rồi.”
Vân Xu cười gật đầu: "Tôi đến xem mấy cây hoa hồng mấy ngày trước.”
Mặt người làm vườn càng đỏ hơn, hai tay cũng không biết để vào đâu. Anh cảm thấy đầu mình như đang bốc khói, lúng ta lúng túng nói: “Vâng, hoa hồng ở đây, lớn lên rất tốt.”
Vân Xu đi đến bên cạnh bụi hoa hồng. Những đóa hoa hồng màu tím nhạt nở rộ thành từng chùm lớn, hương thơm ngọt ngào thoang thoảng nơi chóp mũi.
Cô có chút kinh ngạc. Những bông hoa này quả thật lớn lên rất tốt, tốt đến ngoài dự đoán. Mỗi gốc cây đều nở rộ rực rỡ, thậm chí cả những cành mà hai ngày trước cô cho rằng không cứu được cũng đã bén rễ sống lại.
“Anh chăm sóc chúng rất tốt.” Vân Xu khen ngợi, thuận miệng hỏi: "Anh vừa nãy đang tìm đồ vật sao? Có cần tôi giúp không?”
Người làm vườn nghe được lời khen thì cảm thấy chột dạ. Hoa ngày hôm qua không đẹp như hôm nay. Anh thực ra cũng đang thắc mắc, nên vừa nãy vẫn luôn quan sát.
Anh há miệng muốn giải thích, nhưng lại nuốt trở lại. Được Vân tiểu thư khen cảm giác thật tốt quá, anh không muốn nói ra sự thật.
Chỉ xua tay nói: “Không cần không cần, tôi, tôi chỉ là tùy tiện nhìn xem thôi.”
Vân Xu nâng một đóa hoa lên. Cánh hoa non mềm dính vào lòng bàn tay, hương thơm thoang thoảng, đẹp đến kỳ lạ. Đôi mắt sáng của cô hiện lên vẻ nghi hoặc. Chẳng lẽ gần đây vì chuyện trong giấc mơ mà cô quá nhạy cảm sao? Ngay cả hoa cũng cảm thấy không thích hợp.
“Kỳ lạ thật…”
Cách đó không xa, trên một cành cây, một bóng người cứng đờ.
Một hướng khác.
“Vân tiểu thư.” Ánh mắt Trạm Dương Thu lạnh nhạt, từ từ đi tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-579-vi-hon-the-phao-hoi-trong-tieu-thuyet-huyen-hoc-33.html.]
Vân Xu chào hỏi: “Trạm Thiên Sư, buổi chiều tốt lành.”
Trạm Dương Thu gật đầu, ánh mắt lướt qua bụi hoa. Trong mắt anh, những bông hoa hồng tím tràn đầy sức sống trước mắt, bao gồm cả những loài hoa cỏ khác ở gần đó, đều bám đầy quỷ khí nồng đậm.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Nói tóm lại, những bông hoa này nở rộ là nhờ quỷ khí này, không liên quan gì đến sự chăm sóc của người làm vườn.
Bởi vì ngày hôm qua chúng đã héo úa hết vì sự xuất hiện của một vị Quỷ Vương nào đó.
Trạm Dương Thu không biểu cảm liếc nhìn một cái cây nào đó.
Tự làm tự chịu.
Vân Xu đột nhiên nảy ra ý tưởng, nâng bông hoa nhìn về phía Trạm Dương Thu: "Trạm Thiên Sư, những bông hoa này có vấn đề gì sao?”
Trạm Dương Thu nói: “Có một chút, không đáng ngại. Phong thủy tổ trạch tốt, qua một thời gian sẽ khôi phục bình thường.”
Người chuyên nghiệp đã nói như vậy, Vân Xu cũng yên tâm, cười nói: “Trạm Thiên Sư cũng đến ngắm hoa sao?”
Ánh mắt Trạm Dương Thu rơi xuống mặt cô, sau một lúc lâu ừ một tiếng.
Vân Xu tự hào nói: “Vậy anh nhất định phải thưởng thức thật kỹ nhé. Rất nhiều hoa ở đây đều do chính tay em chọn lựa, vô cùng vô cùng đẹp. Em còn thỉnh giáo rất nhiều người làm vườn chuyên nghiệp, học được rất nhiều kỹ năng nhỏ để chăm sóc hoa cỏ.”
Trạm Dương Thu nói: “Em chắc chắn rất thích chúng.”
(Lúc đầu chưa quen xưng tôi cô, quen dần xưng anh em nhé, mốt mèo đổi xưng hô theo từng giai đoạn sẽ ko giải thích nữa nhé các tình yêu.)
Vân Xu không chút do dự gật đầu. Nếu không phải vì vườn hoa Yến gia quá lớn, cô chắc chắn sẽ tự mình chăm sóc hết.
Trên cây nào đó, sắc mặt Quỷ Vương càng tệ hơn.
Hai người vừa đi vừa trò chuyện trong vườn hoa, chậm rãi đi đến chuyện mệnh cách thuần dương của Yến Tân Tễ.
Vân Xu tò mò hỏi: “Ngoài mệnh cách thuần dương, còn có những mệnh cách đặc biệt nào khác không?”
“Có.” Trạm Dương Thu nói: "Mệnh cách thuần dương thuộc hỏa, phần lớn tinh lực tràn đầy, sấm rền gió cuốn. Tương đối với mệnh cách thuần dương là mệnh cách thuần âm, thuộc thủy, tính cách yếu đuối, đa sầu đa cảm.”
Vân Xu không mấy có thể liên hệ Yến Tân Tễ với tinh lực tràn đầy, chỉ có thể xếp anh vào nhóm nhỏ những người ngoại lệ.