Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 590: Vị Hôn Thê Pháo Hôi Trong Tiểu Thuyết Huyền Học (44)

Cập nhật lúc: 2025-04-09 04:34:01
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi hoàn hồn, sắc mặt Hàn Thải cứng đờ. Lúc trước cô ta tự tin bao nhiêu, bây giờ lại chật vật bấy nhiêu.

Cô ta có thể cảm nhận được vô số ánh mắt mỉa mai xung quanh. Họ đang chế giễu cô ta không biết lượng sức, dám múa rìu qua mắt thợ trước một vẻ đẹp tuyệt thế.

Mặt Hàn Thải lúc trắng lúc xanh, toàn thân run rẩy.

Bất kể ai đứng cạnh Vân Xu, đều sẽ bị lu mờ, cô ta cũng không ngoại lệ.

Quá mất mặt.

Hai người trước mặt thậm chí còn không thèm để ý đến cô ta. Hàn Thải cuối cùng không nhịn được, nở một nụ cười gượng gạo rồi nhanh chóng xoay người rời đi.

Cha Hàn lộ ra một nụ cười xấu hổ, cũng vội vàng rời theo.

Ai có thể nghĩ trên đời lại có người đẹp đến như vậy? Có cô bên cạnh, việc Yến Tân Tễ có thể để mắt đến người khác mới là chuyện lạ.

Theo hai cha con nhà Hàn rời đi, những người khác lập tức bưng ly champagne tiến tới, ánh mắt hàm ý, nhưng vẫn hướng về phía Vân Xu.

“Yến tiên sinh, vị này chính là cô Vân tiểu thư sao?”

Yến Tân Tễ nói: “Ừ, là vị hôn thê của tôi, Vân Xu.”

Vân Xu khẽ chu môi đỏ, lễ phép mỉm cười với mọi người.

Lại một trận im lặng, kèm theo những tiếng hít khí. Một lúc sau mới có người nói: “… Yến tiên sinh giấu Vân tiểu thư kỹ thật.”

Yến Tân Tễ ôm lấy vòng eo mềm mại của vị hôn thê, im lặng thể hiện sự thân mật của hai người: "Xu Xu không thích giao tiếp quá nhiều, tôi thương em ấy, tự nhiên sẽ dựa theo ý của em ấy.”

Những người xung quanh nghe thấy trong lòng chua xót, cái tay kia thật là chướng mắt mà.

Địa vị của Yến gia ở đó, liên tục có người nảy ra ý định tiến đến làm quen.

Vân Xu nhìn thấy hai người quen ở phía xa trong đám đông. Cô nói nhỏ với Yến Tân Tễ rồi tìm cơ hội đi tới.

“Xu Xu.” Hai người kia hưng phấn chào hỏi.

Vân Xu cười đáp lại. Hai người này là cô quen biết khi tham gia một buổi tiệc, quan hệ cũng không tệ, ngày thường vẫn nhắn tin cho nhau.

Ba người trò chuyện, trong lúc đó có người muốn đến bắt chuyện, nhưng Yến Tân Tễ chỉ đứng cách đó vài mét. Những người muốn tiếp cận anh chỉ cần bị anh liếc mắt một cái là lập tức da đầu tê dại, không còn ý định nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-590-vi-hon-the-phao-hoi-trong-tieu-thuyet-huyen-hoc-44.html.]

Hai vị tiểu thư đang cùng Vân Xu nói về chuyện của Triệu gia.

“Kỳ lạ thật nha, Triệu gia vậy mà lại chọn địa điểm ở đây, cách trung tâm thành phố tận hai tiếng đồng hồ.”

Thông thường, để thuận tiện, yến hội sẽ được tổ chức ở khách sạn. Giống như Triệu gia hôm nay cố ý tổ chức ở một biệt thự lớn như vậy là vô cùng hiếm thấy.

“Không rõ lắm, nhưng tôi nghe nói lần này là do Triệu lão gia tử khăng khăng như vậy. Người già rồi, luôn có những ý tưởng kỳ quái, đặc biệt là sau khi trải qua chuyện như vậy.”

Chuyện như vậy?

Vân Xu tò mò hỏi: “Chuyện gì vậy?”

“Cô không biết chuyện đã xảy ra với Triệu gia một năm trước sao?”

Vân Xu lắc đầu.

Hai vị tiểu thư nhìn nhau rồi nhìn quanh, nhỏ giọng nói.

Triệu gia ba đời đơn truyền, nhưng người con trưởng đã kế thừa gia tộc lại gặp tai nạn máy bay một năm trước, cả vợ và con đều mất. Triệu lão gia tử chịu đả kích nặng nề, bệnh một trận không dậy nổi.

Mấy ngày trước, Triệu gia phát thiệp mời, mọi người còn kinh ngạc không thôi. Đến nước này rồi, Triệu gia vậy mà vẫn có tâm trạng tổ chức tiệc sinh nhật.

Rất nhiều người đều cho rằng Triệu lão gia tử đã chịu đả kích quá lớn, mới có thể đưa ra quyết định kỳ quái như vậy.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Đang nói chuyện, một người bạn đột nhiên sờ vào cánh tay cô.

“Tôi mặc áo tay ngắn, nhưng vẫn thấy hơi lạnh.”

“Tôi cũng vậy, còn tưởng mình cảm giác sai. Chỗ này điều hòa hỏng rồi sao?”

Người bạn giữ một người hầu lại, bảo anh đi kiểm tra tình hình trong đại sảnh. Nhận được câu trả lời mọi thứ đều bình thường, các cô nghi hoặc khó hiểu, nhưng cũng không nghĩ ra nguyên nhân, chỉ có thể tạm thời bỏ qua.

Nhưng trong lòng Vân Xu lại ẩn ẩn dâng lên một nỗi bất an.

Cô nhìn quanh đại sảnh hoa lệ, cảm thấy nơi này giống như một cái nhà giam vậy.

Yến hội khai mạc.

Triệu lão gia tử ngồi trên xe lăn, được người hầu đẩy ra.

“Hoan nghênh các vị đến dự tiệc sinh nhật của tôi.” Một giọng nói già nua, khàn khàn vang lên.

Loading...