Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 601: Vị Hôn Thê Pháo Hôi Trong Tiểu Thuyết Huyền Học (55)

Cập nhật lúc: 2025-04-09 05:07:51
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ẩn mình trong nhân loại, Thiên Đạo rất khó nhận ra sự tồn tại của bọn họ.

Đợi đến thời cơ thích hợp, lại một lần nữa hợp nhất, khiến Thiên Đạo phải trả giá xứng đáng.

“Sau này em sẽ biết.” Yến Tân Tễ nói đầy ẩn ý.

Vân Xu mờ mịt. Chuyện này còn phải đợi sau này mới biết được sao?

Từ từ.

Không thể nào.

Vân Xu thử hỏi: “Anh sẽ không chuẩn bị thờ phụng cái vị thần kia đấy chứ, tính toán triệu hồi hắn sao?”

Yến Tân Tễ quỷ dị trầm mặc. Tư duy của cô nhảy số quá nhanh, anh suýt chút nữa không theo kịp.

“…Em ghét Tà Thần sao?”

Vân Xu kinh ngạc. Câu trả lời này… Chẳng lẽ anh thật sự tính toán triệu hồi đối phương?

Tuy rằng chuyện hôm nay rất có khả năng không liên quan đến vị thần kia, nhưng——.

“Cái tên Tà Thần vừa nghe đã biết không phải thần đứng đắn rồi!” Vân Xu nhăn nhó khuôn mặt nhỏ: "Nhìn lại đám người điên điên khùng khùng thờ phụng anh xem, chúng ta vẫn là đổi thần khác mà cúng bái đi.”

Không khí trong xe im lặng.

Thẩm Ký tặc lưỡi một tiếng, quyết định trở về tra tấn mấy cái linh hồn kia thêm vài lần nữa.

Vậy mà lại hạ thấp hình tượng của bọn họ trong lòng Vân Xu.

Trạm Dương Thu khẽ ho hai tiếng, cố gắng vãn hồi hình tượng tan vỡ: "Tên húy của thần minh phần lớn có liên quan đến thuộc tính sức mạnh của ngài ấy.”

Vân Xu nói: “Vậy nên sức mạnh của hắn đều là tà ác sao?”

Cái chữ “vậy nên” này rất có ý, hai người nhất thời không thể phản bác.

Bọn họ rất rõ ràng bản thân đã từng kiêu ngạo đến mức nào, cả thế giới đều không để vào mắt, chẳng liên quan gì đến trung lập hay thiện lương.

Yến Tân Tễ trầm mặc một chút, quyết định chuyển chủ đề.

Đến khi trở về nhà tổ Yến gia đã là đêm khuya. Vân Xu buồn ngủ không chịu nổi, mắt cũng không mở ra được.

Yến Tân Tễ dỗ dành cô: "Về đến nhà rồi, cố thêm một chút nữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-601-vi-hon-the-phao-hoi-trong-tieu-thuyet-huyen-hoc-55.html.]

Đại não Vân Xu mơ màng một mảnh. Yến Tân Tễ nói một câu, cô mất nửa ngày mới phản ứng lại, lẩm bẩm nói: “Buồn ngủ quá……”

Tài xế lặng lẽ ngồi một bên, chỉ nghe thấy giọng tiểu thư, n.g.ự.c đã tê dại.

Anh hít thở chậm lại, ánh mắt vô thức liếc về hướng đó.

Giây tiếp theo.

Một luồng hàn ý không thể kiềm chế nhanh chóng ập vào lòng. Lông tơ tài xế dựng thẳng, như bị một thứ ác ý khủng khiếp nào đó theo dõi.

Đại não trống rỗng, chỉ còn một ý nghĩ, tồn tại kia đang cảnh cáo anh.

Tài xế đứng im như tượng đá, mồ hôi không ngừng chảy xuống trán, môi trắng bệch.

Anh cố gắng nhìn về phía Trạm Thiên Sư, hy vọng vị thiên sư mạnh mẽ có thể giúp anh một tay, nhưng Trạm Thiên Sư kia cũng đang nhìn về phía ghế sau, làm như không nhận thấy sự thay đổi của anh.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Tài xế trong lòng hoảng sợ. Đối phương chẳng lẽ còn lợi hại hơn cả Trạm Thiên Sư sao!

Vài giây ngắn ngủi kéo dài vô tận. Cảm xúc của tài xế đóng băng đến cực điểm. Ngay trước khi vỡ tan, cảm giác rợn người biến mất.

Mọi thứ trước mắt đều rất bình thường. Tài xế hơi hé miệng, phát hiện cổ họng khô khốc đến đáng sợ.

Bên cạnh.

Người đàn ông mặc vest lạnh lùng đứng bên cửa xe, ánh đèn tối mờ dừng trên khuôn mặt anh, làm nổi bật vài phần tuấn mỹ.

Yến Tân Tễ rũ mắt, khom lưng, cẩn thận ôm vị hôn thê từ ghế sau xe ra.

Vân Xu dụi dụi vào lòng anh, tìm một vị trí thoải mái rồi lại ngủ thiếp đi.

Yến Tân Tễ vẻ mặt đầy dung túng, tính toán đưa cô về phòng nghỉ ngơi.

Tài xế hoàn hồn hơi khom lưng đứng một bên, mắt nhìn chằm chằm xuống đất, không dám nhìn lung tung nữa.

Xuyên qua nguồn sáng trên đầu, bóng dáng mấy người chiếu xuống đất. Tài xế đột nhiên phát hiện có gì đó không đúng. Vừa rồi trong thoáng chốc, anh dường như nhìn thấy bóng dáng Yến tiên sinh biến thành hình dạng nanh vuốt giương lên, giống như ác quỷ vậy.

Tài xế lại lần nữa cứng đờ, gắt gao nhìn chằm chằm xuống đất, đến đầu cũng không dám ngẩng lên.

Trạm Dương Thu không đi theo hai người vào trong, xoay người đi ra vườn hoa.

Thời cơ không sai biệt lắm.

Trong hành lang yên tĩnh.

Ánh trăng trắng bệch xuyên qua cửa sổ chiếu xuống mặt đất. Tiếng bước chân đều đặn vang lên, vọng trong không gian tĩnh lặng.

Yến Tân Tễ ôm Vân Xu đột nhiên dừng bước, nhìn về một hướng: "Ra đây.”

Loading...