Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 608: Vị Hôn Thê Pháo Hôi Trong Tiểu Thuyết Huyền Học (62)

Cập nhật lúc: 2025-04-09 09:42:12
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vân Xu lặng lẽ suy nghĩ đối sách. Cô không biết đối phương là ai, nhưng chỉ cần kết thân, cũng giống như cô đã hứa ở lại, sẽ không bao giờ có thể quay về.

Tuy nhiên lần này, so với sự hoảng loạn trước đây, cô đã bình tĩnh hơn rất nhiều.

Vân Xu thở dài. Mặc kệ là ai, người như cô cứ ba ngày hai đầu mơ thấy những chuyện kỳ quái, dần dà cũng sẽ quen thôi.

Mặc dù cô hoàn toàn không muốn cái thói quen này chút nào.

Cũng không biết Thẩm Ký khi nào sẽ đến. Từ lần gặp anh ở nhà cổ đó, mỗi khi Vân Xu bị đủ loại quỷ quái quấn lấy, anh đều sẽ đưa cô đi.

“Vô luận em mắc kẹt ở đâu trong giấc mơ, anh đều sẽ tìm được em.”

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Đây là lời hứa Thẩm Ký dành cho cô, và lần nào anh cũng thực hiện được.

Ngọn nến trong phòng lặng lẽ cháy, tiếng động ngoài phòng ngày càng lớn.

“Cô dâu mới ra đi nào!”

“Kiệu hoa ở ngoài chờ sẵn rồi! Muốn đón cô dâu mới về!”

“Hì hì hì, chú rể cũng đang chờ bên cạnh, cô dâu mau ra đây!”

Hết đợt ồn ào này đến đợt ồn ào khác xuất hiện, tựa như đám đông vây xem bình thường, mong chờ cô dâu xuất hiện.

Tiếng đập cửa không ngừng vang lên.

Vân Xu trầm mặc nhìn bóng dáng quỷ dị chiếu ra trên cánh cửa gỗ.

Phiền toái rồi. Dù biết Thẩm Ký sẽ đến, cô cũng không muốn lên cái kiệu hoa kỳ quái đó.

Vân Xu đứng dậy đi đến ô cửa sổ duy nhất, thử đẩy, quả nhiên không mở được.

Tiếng đập cửa phía sau càng thêm dồn dập, tiếng cười vang ngày càng the thé, cũng ngày càng khủng bố.

“Mở cửa! Mở cửa!”

“Kiệu hoa cô dâu đến rồi! Mau mở cửa!”

Thật lâu không ai trả lời, thứ ở ngoài cửa cuối cùng cũng mất kiên nhẫn.

Cánh cửa gỗ bị khóa chặt tự động mở ra. Tất cả âm thanh biến mất, chỉ còn một người phụ nữ lùn gầy đứng đó. Ả ta có khuôn mặt chuột tai khỉ, da mặt khô nhăn như vỏ cây cổ thụ, sắc mặt cũng tái xanh, rõ ràng không phải người sống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-608-vi-hon-the-phao-hoi-trong-tieu-thuyet-huyen-hoc-62.html.]

Ả ta nhìn vào trong phòng, ngay cả cách nhìn người cũng rất quỷ dị. Không quay đầu, đôi mắt đen ngòm trong hốc mắt điên cuồng đảo quanh, bên trong sự tham lam không hề che giấu.

Người phụ nữ nhìn thấy Vân Xu, một tiếng cười the thé vang lên: "Tiểu thư, giờ lành đã đến rồi.”

Vân Xu lặng lẽ đứng tại chỗ, không định phản ứng lại ả.

Nhưng người phụ nữ tự nói: “Yên tâm đi, đây là mối mai của tôi, tuyệt đối không thành vấn đề.”

Vân Xu nhíu mày, hóa ra đây là một bà mối quỷ.

“Tôi không muốn gả.”

Ai lại muốn trong giấc mơ gả cho một con quỷ không quen biết chứ.

Khuôn mặt bà mối dữ tợn trong nháy mắt, sau đó lại lộ ra nụ cười quỷ dị. Ả ta tiến tới nắm lấy cánh tay Vân Xu, kéo cô ra ngoài, miệng không ngừng nói những lời chúc phúc tân nhân, hoàn toàn làm lơ ý nguyện của cô.

Mấy thứ này sức lực quá lớn, Vân Xu căn bản không có sức phản kháng.

Ngoài cửa là đêm tối nặng nề, trên đầu là ánh trăng trắng bệch, khắp nơi đều là bầu không khí áp lực.

Vân Xu bị mạnh mẽ lôi ra khỏi phòng, nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài, da đầu cô tê dại trong nháy mắt.

Cả sân nhỏ đứng đầy người giấy, nam nữ già trẻ đều có, chiều cao lớn nhỏ không khác gì người thường, trên mặt đều là vẻ quỷ dị, đôi mắt vẽ dài và hẹp, con người đen dường như mang theo ý cười quái quỷ.

Vị trí miệng được chấm một chút chu sa đỏ, như thể m.á.u tươi bôi lên, như đang cười hì hì.

Mỗi một người đều đối diện cửa phòng.

Chúng đều đang nhìn cô, vẫn không nhúc nhích.

Chú rể cưỡi ngựa ở phía trước nhất, anh đội mũ, dưới mũ là một đám bóng đen không rõ, con ngựa kia cũng là ngựa giấy.

Kiệu hoa ở ngay giữa tất cả người giấy. Xung quanh kiệu là bốn người giấy giống như phu kiệu, trên mặt là nụ cười tha thiết quỷ dị, khom lưng duỗi tay làm ra động tác nghênh đón cô.

Không khí trong toàn bộ sân nhỏ như ngưng đọng lại.

Người ta luôn sợ hãi những thứ có hình dạng giống người, Vân Xu cũng không ngoại lệ. Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, sức lực trên người cô đều tiêu tán không ít.

Chỉ có thể mặc cho bà mối lôi kéo cô đi về phía kiệu hoa.

Đi xuyên qua giữa những người giấy, cả người Vân Xu đã tê rần. Cô có thể cảm nhận được vô số ánh mắt dày đặc đang nhìn chằm chằm vào mình.

Bí ẩn, nóng rực, tham lam nhìn chăm chú.

Dù đã bị nhìn như vậy vô số lần, Vân Xu vẫn ghét đến không chịu nổi.

Loading...