Đi qua vô số người giấy, cô bị nhét vào trong kiệu hoa, rèm theo đó buông xuống.
Giọng nói the thé của bà mối lại vang lên: "Khởi kiệu thôi nào——.”
Chữ cuối cùng được kéo dài ra. Theo lời bà mối, xung quanh vừa nãy còn yên tĩnh, trong nháy mắt chiêng trống vang trời, tiếng cười vui, tiếng chúc mừng không ngừng vang lên, tựa như thật vậy.
Nhưng chỉ cần nghĩ đến những thứ đang vây quanh bên ngoài, Vân Xu hận không thể lập tức bỏ chạy.
Hai bên kiệu hoa đều có một cửa sổ nhỏ, trên đó treo vải đỏ, mơ hồ có thể thấy tình hình bên ngoài, phần lớn là những bóng đen hình thù kỳ quái đang kích động, cùng với bóng dáng bà mối đi ở bên phải kiệu.
Vân Xu muốn nhìn thử kéo tấm vải đỏ bên trái ra quan sát tình hình bên ngoài, nhưng khi tay vừa chạm vào vải đỏ, cô lại dừng lại từ bỏ.
Nhỡ đâu chạm phải ánh mắt của hàng chục người giấy, cô chắc chắn sẽ sợ c.h.ế.t khiếp.
Quyết định của Vân Xu là đúng. Hàng trăm người giấy di chuyển với những động tác khác nhau xung quanh kiệu hoa, đôi mắt dài và hẹp đồng loạt nhìn chằm chằm vào kiệu.
Cảnh tượng đó thật sự quỷ dị đến cực điểm.
Trải qua thời gian dài rèn luyện, Vân Xu thậm chí có thể cảm giác được con quỷ tân lang ở phía trước nhất cũng đang nhìn cô.
Cô từ chối suy nghĩ về việc một con quỷ đang đi tới làm sao có thể nhìn thấy cảnh tượng phía sau.
Trong mơ không có khái niệm thời gian.
Vân Xu không biết đội kiệu này đã đi bao lâu, trên đường tiếng ồn ào vui mừng chưa từng ngừng lại.
“Sắp đến rồi! Sắp đến rồi!” Một giọng nói the thé vang lên.
Tiếng chiêng trống càng lớn hơn, không khí cũng phảng phất càng thêm náo nhiệt.
Vân Xu thở dài, Thẩm Ký nếu anh còn không đến, cô e là sẽ gặp rắc rối lớn.
Cô rất rõ ràng mình chỉ là một cọng bún với sức chiến đấu bằng 5, không có bất kỳ sức phản kháng nào, bị người, không đúng, bị quỷ ấn đầu bái đường cũng không có cách nào.
Đột nhiên.
“A a a a ——” Tiếng thét chói tai thống khổ gần như muốn xé rách màng nhĩ người.
Vân Xu ngẩn ra, vẫn là giọng bà mối. Đối phương đã xảy ra chuyện gì sao?
Chưa được một lát, tiếng kêu the thé của bà mối chợt dừng lại, như bị người bóp nghẹt cổ.
“Xu Xu xin lỗi, anh đến muộn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-609-vi-hon-the-phao-hoi-trong-tieu-thuyet-huyen-hoc-63.html.]
Đôi mắt Vân Xu sáng ngời, lập tức vén rèm lên bước ra ngoài.
Người đàn ông có vẻ ngoài tà tứ đang đứng bên kiệu hoa. Thấy cô ra, anh ta thả lỏng vẻ mặt, tùy tay ném “rác rưởi” trong tay sang một bên.
Tinh thần căng thẳng của Vân Xu lập tức thả lỏng, sau đó cảm giác khó chịu hết đợt này đến đợt khác ập đến, n.g.ự.c cô buồn đến hoảng loạn.
Nói cho cùng, chuyện này dù có thấy bao nhiêu lần, sự bài xích của cô cũng chỉ tăng lên chứ không giảm đi.
Thẩm Ký nheo mắt lại, vẻ mặt tuấn tú lộ ra vẻ nguy hiểm.
Đêm nay anh đang xử lý oán khí thu được ở tầng hầm biệt thự, vậy mà lại có tà ám dám nhân cơ hội ra tay.
Đúng là đồ không biết sống chết.
Từ khi Thẩm Ký xuất hiện, những người giấy và quỷ quái nơm nớp lo sợ đã cảm nhận được áp lực cực lớn. Lúc này, vẻ mặt đối phương thay đổi, áp lực càng lớn hơn, như một dãy núi hùng vĩ đè lên người. Vẻ mặt quỷ dị của những người giấy đã trở nên hoảng sợ.
Bản năng mách bảo chúng rằng đây là một tồn tại không thể vi phạm.
Muốn trốn! Muốn trốn!
Nhưng hơi thở khủng bố bao trùm khắp nơi đã khóa chặt chúng. Chỉ cần vọng động một chút, chỉ có kết cục tro tàn.
Đám người giấy ô áp áp quỳ đầy đất.
Có chỗ dựa, Vân Xu đem những chuyện trước đó cẩn thận vứt bỏ hết. Cô vén tay áo lên, chỉ vào vết đỏ trên cánh tay, ủy khuất nói: “Anh xem, đây là ả làm cho.”
Cánh tay trắng ngần có một vết đỏ khiến người ta giật mình. Tuy rằng không đau lắm, nhưng không ảnh hưởng đến việc cô mách lẻo. Vừa nãy cô khó chịu lắm.
Bà mối vừa nãy còn không màng đến ý nguyện của Vân Xu, mạnh mẽ túm lấy cô, giờ phút này đã mặt mày hoảng sợ nằm liệt trên mặt đất, da mặt khô gầy tràn đầy kinh hãi.
Giữa quỷ vật tự nhiên có sự áp chế về cấp bậc. Trước mặt Quỷ Vương, những con quỷ nhỏ như bà mối ngay cả cơ hội giãy giụa cũng không có.
Thẩm Ký rũ mắt, cẩn thận chạm vào cánh tay trắng như tuyết kia. Vẻ mặt tà tứ của anh trầm xuống, trong mắt lửa giận cuộn trào.
Một ngọn lửa đen khủng khiếp từ hư không xuất hiện, leo lên người bà mối, dần dần lan ra toàn thân.
Tiếng kêu thảm thiết the lương lại một lần nữa vang lên.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Thẩm Ký nhíu mày, tiếng thét chói tai biến mất.
Chỉ còn lại bà mối trên mặt đất đang bóp cổ, không phát ra tiếng, tròng mắt trợn trừng, ục ục điên cuồng đảo quanh, thân thể khô quắt lăn lộn trên mặt đất.
Cuối cùng, trong nỗi thống khổ tột cùng, ả ta hóa thành tro tàn.