Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 612: Vị Hôn Thê Pháo Hôi Trong Tiểu Thuyết Huyền Học (66)

Cập nhật lúc: 2025-04-09 15:29:50
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60EI2qC27h

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tim Vân Xu nhảy lên cổ họng. Ý thức đang thả lỏng dưới tay cô lập tức nắm chặt lại: "Thẩm Ký!”

Trong giọng nói của cô là sự hoảng loạn và lo lắng không hề che giấu, còn mang theo một chút run rẩy.

Thẩm Ký như thể cuối cùng cũng phản ứng lại, ngước mắt lên. Người con gái hoảng hốt thất thố nhìn anh, đôi mắt sáng long lanh chỉ có một bóng hình của anh.

Thật đáng yêu, Thẩm Ký nghĩ.

Vẻ lo lắng này thật sự quá mức chọc người trìu mến, đặc biệt là đối tượng lo lắng lại là anh.

Anh dường như không hề cảm nhận được cuộc tấn công từ phía sau.

Lúc này, tân lang quỷ đã ở sau lưng Thẩm Ký, bàn tay như móng vuốt giơ cao lên.

Vân Xu rút tay ra, nắm lấy cánh tay Thẩm Ký, cố gắng kéo anh ra khỏi vị trí nguy hiểm.

Thẩm Ký lại không hề lay chuyển, khóe miệng khẽ nhếch lên cười.

Luồng khí đen trên mặt tân lang quỷ cuối cùng cũng tan đi, lộ ra khuôn mặt hung tợn, mang theo nụ cười ác ý dữ tợn, muốn một kích lấy mạng Thẩm Ký.

Mắt thấy đòn tấn công sắp đánh lên người Thẩm Ký, Vân Xu vừa gấp vừa tức, nước mắt sắp trào ra.

Nhưng vào giây phút trước khi chạm vào Thẩm Ký, động tác của tân lang quỷ dừng lại, biểu cảm cũng đông cứng trong khoảnh khắc đắc ý hưng phấn.

Xung quanh im lặng hai giây.

“A a a ——”. Sau đó, một tiếng hú điên cuồng vang lên trong đêm đen hư vô, rồi lập tức biến mất, nói đúng hơn là bị cưỡng ép tiêu diệt.

Vân Xu trơ mắt nhìn thân thể tân lang quỷ giống như bình gốm rơi từ trên trời xuống, vỡ tan thành nhiều mảnh, từng chút từng chút hóa thành khói đen tiêu tán xung quanh.

Toàn bộ quá trình nhìn như rất dài, kỳ thực thời gian xảy ra rất ngắn, ngắn đến nỗi vẻ mặt lo lắng của Vân Xu vẫn còn đọng lại trên mặt, rất nhanh biến thành mờ mịt.

Giống như có gì đó không đúng.

Thẩm Ký tùy ý liếc mắt nhìn tia khí đen cuối cùng đang muốn trốn thoát trên không trung, ánh mắt chợt lóe lên, tia khí đen còn sót lại đó liền biến mất trong uy áp vô hình, không còn một mảnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-612-vi-hon-the-phao-hoi-trong-tieu-thuyet-huyen-hoc-66.html.]

Vân Xu không có chút đồng tình nào với ác quỷ, vì thế Thẩm Ký ra tay không hề nương tình.

Hồn phi phách tán là nơi hắn nên về.

Một tồn tại thấp kém như vậy, vậy mà dám nhúng chàm người của anh.

Buồn cười đến cực điểm.

Nếu người trong giới huyền học biết được ý nghĩ của Thẩm Ký, ngoài cười khổ cũng chỉ còn cười khổ. Lệ quỷ vốn đã khó đối phó, huống chi đây còn là một lệ quỷ trăm năm.

Thẩm Ký nhẹ nhàng xóa sổ con lệ quỷ này. Nếu giao cho người khác, chắc chắn phải tốn không ít công sức, càng đừng nói đến việc tất cả đều xảy ra trong giấc mơ, mà trong giấc mơ thì mọi tổn thương đều bị suy giảm.

Hơn nữa, Thẩm Ký còn xử lý xong mọi chuyện mà không làm tổn thương đến Vân Xu. Năng lực này đã khủng bố đến một trình độ nhất định.

Đây tuyệt đối không phải là trình độ mà quỷ vật thế gian có thể đạt tới. Một khi nói ra, Thẩm Ký chắc chắn sẽ trở thành kẻ thù chung của nhân loại.

Theo kế hoạch tiến hành, sức mạnh trong cơ thể Thẩm Ký dần dần thức tỉnh. Hiện giờ anh không cần phải bó tay bó chân như lần đầu gặp mặt.

Bất kỳ sự tồn tại nào gây tổn thương đến Vân Xu, anh sẽ không chút do dự trực tiếp tiêu diệt, giống như con ác quỷ không biết tự lượng sức mình vừa rồi.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Nói ra thì còn phải cảm ơn người con gái ở Thanh Ninh Quan. Dưới sự che giấu của huyền thể, mọi thứ diễn ra vô cùng thuận lợi. Yến hội ở vùng ngoại ô càng đẩy kế hoạch tiến xa hơn phân nửa.

Chắc không bao lâu nữa, hồi kết sẽ đến.

Rất nhiều ý tưởng chợt lóe qua trong đầu Thẩm Ký, nhưng khi đối diện với đôi mắt sáng rực lửa giận kia, trong lòng anh chợt hẫng một nhịp.

Không xong rồi, Xu Xu giận rồi.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Vân Xu giận đến đỏ bừng: "Thẩm Ký! Anh có biết vừa nãy em lo lắng đến mức nào không!”

Thẩm Ký rất mạnh, nhưng cụ thể mạnh đến mức nào thì cô lại không có khái niệm. Vừa nãy Vân Xu thật sự cho rằng anh sẽ gặp chuyện, cả người cô gần như suy sụp.

Kết quả anh lại dễ như trở bàn tay xử lý đối phương, Vân Xu cảm thấy sự lo lắng của mình thật vô ích.

Quá đáng ghét!

 

Loading...