Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 614: Vị Hôn Thê Pháo Hôi Trong Tiểu Thuyết Huyền Học (68)

Cập nhật lúc: 2025-04-09 15:31:09
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vân Xu nói: “Nhưng đây là rượu uống vào lúc kết hôn.”

Vẫn là phong tục từ rất lâu trước đây.

Yến Tân Tễ nói: “Chúng ta là vị hôn phu, hôn thê, sớm muộn gì cũng phải kết hôn, bây giờ cũng có thể.”

“Em hiểu, chỉ là cảm thấy kỳ quái.” Vân Xu nói.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Ba người trước mặt cho cô cảm giác rất kỳ lạ, nhưng cô lại rất rõ ràng họ không có bất kỳ ác ý nào, ngược lại còn luôn chăm sóc cô.

Yến Tân Tễ nói một cách đầy ẩn ý: “Vậy thì cùng anh uống một chén đi, dù sao chúng ta cũng đã có hôn ước, sớm muộn gì cũng phải ở bên nhau.”

Vân Xu đồng ý. Đúng như Yến Tân Tễ nói, hai người là vị hôn phu hônthê, không có gì bất ngờ xảy ra cô sẽ gả cho anh, yêu cầu này cũng không quá đáng.

Cô nhìn chiếc áo cưới đỏ trên người mình, lại nhìn xung quanh cách bài trí, thật đúng là không khác gì thành thân.

Cô nâng chén rượu lên, ngón tay thon dài dưới sự tôn lên của chiếc ly bạch ngọc trông rất đẹp mắt, sau đó uống một hơi cạn sạch chén rượu gạo.

Trong khoảnh khắc hoảng hốt, trong cơ thể cô như có thêm thứ gì đó.

Cô dường như…… đã thiết lập liên hệ với một tồn tại nào đó.

Đó là một tồn tại sâu thẳm, cường đại, thần bí. Chỉ cảm nhận được một tia thôi, cũng đã bao la đến mức khiến người ta khó thở.

Vân Xu còn chưa kịp nghĩ lại, cảm giác choáng váng nhẹ nhàng đã ập đến. Cảnh tượng trước mắt trở nên mơ hồ, cô dường như thấy Thẩm Ký và họ đều cầm một chiếc chén rượu trong tay.

Cô đây là…… cùng ba người uống rượu hợp cẩn sao?

Chống tay lên má, cố gắng tỉnh táo lại, hàng mi dài của mỹ nhân run rẩy, cuối cùng cô nhắm mắt lại, ngủ say.

Trước khi đầu nhỏ gục xuống mặt bàn, một bàn tay đưa ra đỡ lấy, sau đó nhẹ nhàng đặt lên cánh tay cô.

Lòng bàn tay Trạm Dương Thu khẽ động đậy, vuốt ve hai lần, mới thu tay về, nhẹ nhàng xoa nắn.

Thật sự mềm mại như cánh hoa, kiều diễm đến không thể tưởng tượng.

Thẩm Ký thưởng thức chén rượu, nở một nụ cười hài lòng: "Như vậy Xu Xu và chúng ta rốt cuộc không thể tách rời.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-614-vi-hon-the-phao-hoi-trong-tieu-thuyet-huyen-hoc-68.html.]

Đối với trình tự bái thiên địa, bọn họ trực tiếp làm lơ. Tà Thần và Thiên Đạo cùng tồn tại, nói gì đến quỳ lạy.

Không g.i.ế.c c.h.ế.t nó đã là quá độ nhân từ.

Ánh mắt Yến Tân Tễ dừng lại trên người Vân Xu. Cô an tĩnh dựa vào đó, hiền dịu và ôn nhu, không biết mình đang bị một tồn tại đáng sợ như thế nào theo dõi.

Kết duyên với thần minh thì không còn đường lui. Con người coi trọng trình tự, thần minh coi trọng ước định.

Uống chén rượu này chính là cùng “Anh” định ra ước định. Dấu vết của Tà Thần sẽ lưu lại trong linh hồn cô, dù cô ở bất kỳ nơi nào trên thế giới, cũng có thể bị tìm thấy.

Từ đầu đến cuối, cuộc đời Vân Xu sẽ không thể rời khỏi con đường này của anh.

Cô sẽ trở thành vợ anh, cùng nhau chia sẻ tất cả.

……

Sáng hôm sau, Vân Xu thức dậy với tinh thần sảng khoái. Hôm qua cô dường như đã có một giấc mơ rất quan trọng. Cô suy nghĩ nửa ngày mới nhớ ra chuyện uống rượu hợp cẩn, sau đó lại bắt đầu nghi ngờ liệu mình có thật sự đang mơ hay không.

Yến Tân Tễ và Trạm Dương Thu là con người, làm sao có thể giống như quỷ vật mà tiến vào giấc mơ của cô được.

Nhưng tất cả những gì trải qua trong giấc mơ đều chân thật đến vậy.

Suy nghĩ một hồi không có manh mối, Vân Xu quyết định rời giường, trước tiên lấp đầy bụng.

Bữa sáng trên bàn có bốn người.

Yến Tân Tễ, Vân Xu, Trạm Dương Thu, Phù Xán Xán.

Những người khác đều ra ngoài xử lý những nơi có oán khí sâu nặng, đúng là những nơi Vân Xu mơ thấy khoảng thời gian trước, hơn nữa đều là những nơi đại hung, phải tốn rất nhiều sức lực và thời gian để xử lý, một chốc một lát là chưa về được.

Phù Xán Xán im lặng ăn sáng, vẻ mặt nặng nề.

Vân Xu lo lắng hỏi: “Xán Xán, cô không khỏe sao? Có phải trong người không thoải mái không?”

Đây vẫn là lần đầu tiên cô nhìn thấy Phù Xán Xán có vẻ mặt nặng trĩu như vậy.

Phù Xán Xán miễn cưỡng cười: "Tôi vẫn ổn, chỉ là hôm qua gặp ác mộng, giờ vẫn chưa hoàn hồn.”

Vân Xu đồng tình nhìn cô. Cảm giác gặp ác mộng cô quá rõ ràng, thật sự rất khó chịu.

Phù Xán Xán chuyển chủ đề: "Đúng rồi, cô tối qua…… với Yến tiên sinh thế nào?”

Loading...