Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 617: Vị Hôn Thê Pháo Hôi Trong Tiểu Thuyết Huyền Học (71)

Cập nhật lúc: 2025-04-09 15:35:04
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phù Xán Xán không trả lời, sắc mặt càng thêm ngưng trọng.

Cùng lúc đó, bầu không khí trong Yến gia tổ trạch cũng trở nên có chút kỳ lạ. Tiếng cười đùa ngày xưa đã ít đi rất nhiều, sự im lặng lan tỏa trong không gian tĩnh mịch.

Trong tổ trạch rộng lớn như vậy, phảng phất có thứ gì đó đang ấp ủ, mang theo hơi thở của mưa gió sắp đến.

Hôm nay bầu trời xanh bao la, trời trong nắng ấm.

Vân Xu đang tản bộ trong vườn hoa, Trạm Dương Thu đi cùng cô. Từ lần gặp nhau ở vườn hoa lần trước, hai người thường xuyên ở bên nhau.

Những bông hoa tươi non nớt nhẹ nhàng lay động trong gió, thuần khiết mỹ lệ, thướt tha nhiều vẻ.

Vân Xu vô tâm thưởng thức khu vườn được chăm sóc tỉ mỉ, thở dài nói: “Trạm Thiên Sư, gần đây có chuyện gì sắp xảy ra sao?”

Bầu không khí kỳ lạ trong dinh thự cô cũng đã nhận ra, nhưng lại không tìm được nguồn gốc. Trực giác mách bảo cô, tất cả đều có liên quan đến bọn họ.

Trạm Dương Thu rũ mắt, thu hết vẻ lo lắng trên mặt cô vào đáy mắt: "Có một vài việc, nhưng sẽ nhanh chóng kết thúc thôi, không cần lo lắng.”

Đôi mắt Vân Xu sáng lên. Anh ta quả nhiên biết. Cô đang muốn hỏi thêm, thì từ phía xa truyền đến một giọng nói quen thuộc.

“Xu Xu.”

Người đàn ông đứng sau khóm hoa diên vĩ đen như nhung. Những đóa hoa đen lớn càng làm nổi bật vẻ tôn quý ưu nhã và khí thế như vực sâu của anh.

Vân Xu lần đầu tiên phát hiện vị hôn phu của mình rất hợp với màu đen.

Yến Tân Tễ chậm rãi đi về phía cô, trong ánh sáng rực rỡ phảng phất có một bóng hình khác hiện lên sau lưng anh.

Nửa giờ sau.

Vân Xu và Phương Húc ngồi trên xe. Điểm đến của họ là phố Tây. Yến Tân Tễ nhờ Vân Xu lấy một món đồ về, vừa lúc ra cửa thì đụng phải Phương Húc. Anh ta nghiêm túc nói vài câu, vì thế chuyến đi một người thành chuyến đi hai người.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-617-vi-hon-the-phao-hoi-trong-tieu-thuyet-huyen-hoc-71.html.]

Người tài xế liếc nhìn tiểu sư phụ của Thanh Ninh Quan. Da mặt đối phương quả thực còn dày hơn cả tường thành, vậy mà trước khi xuất phát còn cố tình đến chào hỏi, dọc đường đi vẫn lén lút nhìn vào gương chiếu hậu.

Bất quá tiểu thư xinh đẹp như vậy, hành vi của tiểu sư phụ cũng có thể hiểu được. Tài xế thậm chí còn rất tự hào về điều này.

Phương Húc thật sự rất biết khuấy động không khí. Dọc đường đi anh ta chọc Vân Xu cười không ngớt, nỗi lo lắng trong lòng cô cũng tan đi phần nào.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

“Phù sư muội là đệ tử có thiên tư xuất sắc nhất của Thanh Ninh Quan thế hệ này. Khi còn nhỏ mọi người còn đang lười biếng, cô ấy ngược lại sẽ chủ động yêu cầu tăng cường lượng huấn luyện……” Thấy Vân Xu có vẻ hứng thú khi nghe về quá khứ của Phù Xán Xán, Phương Húc không chút khách khí thao thao bất tuyệt kể lể.

Vân Xu nghe một hồi, đột nhiên nhớ ra một chuyện: "Đúng rồi, chuyện anh đi cùng em ra ngoài, có nói với Xán Xán chưa? Đừng đến lúc đó tìm không thấy người.”

Vẻ mặt Phương Húc cứng đờ. Không xong rồi, đi cùng Vân tiểu thư quá kích động, anh ta thật sự đã quên mất.

“Anh đã để lại tin nhắn cho Phù sư muội.” Phương Húc chột dạ nói, sau đó lặng lẽ lấy điện thoại ra, nhanh chóng soạn một tin nhắn rồi gửi đi.

Trong tổ trạch Yến gia.

Phù Xán Xán cầm điện thoại, sắc mặt nặng nề. Phương Húc và Vân Xu đều đã ra ngoài. Như vậy cũng tốt, bọn họ không cần phải đối diện trực tiếp với Tà Thần.

Công tác chuẩn bị đã hoàn tất. Việc còn lại chỉ là chờ thời cơ đến, chờ bọn họ tìm đến cửa như kiếp trước.

Phù Xán Xán nhìn vào chiếc gương lớn. Người con gái trong gương mặc đạo bào, khuôn mặt tú lệ, sắc mặt nghiêm túc, khí tràng xung quanh sạch sẽ thuần khiết. Đây là một trong những thiên phú của huyền thể, cũng là thành quả tu luyện của cô trong hai đời.

Ngoài cửa sổ, người hầu đang dụng tâm chăm sóc đình viện, chỉ là hôm nay dường như bóng người đã biến mất. Hành lang bên ngoài phòng cũng tĩnh lặng một cách đáng sợ.

Trong phòng tĩnh mịch đến lạ thường, ngay cả tiếng chim hót thường ngày cũng không còn nghe thấy.

Cốc cốc cốc ——.

Tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên.

Tim Phù Xán Xán đột nhiên nhảy dựng, sau đó cô chậm rãi thở ra một hơi. Cô đứng im tại chỗ, bàn tay nắm chặt pháp khí.

Tiếng gõ cửa lại vang lên.

 

Loading...