Vốn tưởng rằng mối tình với Quản Hòa Ngọc là duyên trời định, hai người sau này sẽ thuận lý thành chương ở bên nhau, kết quả đối phương lại muốn lừa dối cô để kết hôn, điều này khiến Diệp Bảo Trà, người vốn luôn kiêu ngạo, làm sao có thể chịu đựng được.
Hồ Chi cũng bị tin tức này làm cho hoảng sợ, lo lắng nhìn về phía Diệp Bảo Trà, quả nhiên sắc mặt cô có chút khó coi: "Bảo Trà bình tĩnh một chút! Chắc chắn là có hiểu lầm trong chuyện này!”
Cô đã từng gặp Quản Hòa Ngọc một lần, với tính cách của anh thì không thể làm ra chuyện như vậy.
Bạn bè nói: “Đây là tin tức tôi biết được, nhưng nội dung cụ thể thì không rõ lắm, nếu anh ấy thật sự tốt như cậu nói, cậu có muốn đi hỏi anh ấy một chút không?”
Diệp Bảo Trà được hai người bạn khuyên nhủ vài câu, cuối cùng cũng kìm nén được cảm xúc, quyết định tự mình đến tìm anh ấy hỏi cho rõ ràng.
Rõ ràng hai người đã hẹn hò khi còn ở nước ngoài, tình cảm cũng rất ổn định, tại sao lại muốn phản bội cô?
……
Quản gia.
Bầu không khí trong phòng khách chính trở nên nặng nề, cả bốn người Quản gia đều có mặt ở đây.
Quản lão gia ngồi trên ghế chủ tọa, mặt mày nghiêm nghị, bên cạnh bàn vuông đặt một tách trà, lúc này nước trà đã nguội lạnh, chỉ còn lại vài phần màu đục ngầu.
Quản phu nhân ngồi ở phía đối diện, ánh mắt lo lắng, thỉnh thoảng lại nhìn Quản lão gia, muốn mở lời khuyên nhủ nhưng lại không dám.
Quản lão gia đập mạnh tay xuống bàn, giận dữ nói: “Con lặp lại lần nữa!”
Ngồi ở vị trí cuối bàn, Quản Hòa Ngọc mím môi nói: “Thưa cha, con không muốn thực hiện hôn ước này, con còn chưa từng gặp mặt Vân tiểu thư kia.”
Quản lão gia quát lớn: “Lời cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy, chuyện này không liên quan đến việc con có muốn hay không! Ta đã bảo mẹ con bắt đầu chuẩn bị hôn sự rồi, con cứ chuẩn bị sẵn sàng là được!”
Quản Hòa Ngọc nhìn thẳng vào mắt Quản lão gia: "Hôn nhân của con là do con quyết định, con muốn ở bên người con yêu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-623-co-dau-dan-quoc-bi-huy-hon-truoc-mat-moi-nguoi-3.html.]
Quản lão gia nói: “Ý con là con đã có người mình thích?”
Quản Hòa Ngọc nói: “Vâng, cô ấy là bạn học của con ở nước ngoài, chúng con tâm đầu ý hợp, có chung lý tưởng và mục tiêu theo đuổi, trước khi về nước lần này, con đã hứa với cô ấy sẽ hủy bỏ hôn ước.”
Quản lão gia giận đến mức bật cười: “Ta vất vả lắm mới đưa con đi du học, con lại báo đáp ta như thế này sao, công khai chống đối ta, nhất quyết đòi hủy bỏ hôn ước, con giỏi lắm!”
Cả căn nhà vang vọng tiếng quát giận dữ của Quản lão gia, Quản phu nhân run rẩy môi, những người hầu bên cạnh thì chỉ hận không thể cúi đầu xuống đất.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Chỉ có một thiếu niên ngồi bên cạnh nhướng mày, người anh cả này ra ngoài học hai năm, vậy mà vẫn giữ cái vẻ ngây thơ này.
Sống với cha bao nhiêu năm rồi mà vẫn dám dùng cách này để tranh thủ cái gọi là tự do.
Thật buồn cười.
Quản lão gia lạnh lùng nói: “Một người phụ nữ đã tư định chung thân với đàn ông thì có thể là thứ tốt đẹp gì! Con là con trai của ta, vợ của con cũng phải là một người phụ nữ đảm đang tháo vát, Vân tiểu thư kia tính tình hiền lành, rất xứng đôi với con.”
Ông tuyệt đối sẽ không cho phép một người phụ nữ nổi loạn giống như con trai mình bước chân vào Quản gia.
Quản Hòa Ngọc không cam tâm, tiếp tục tranh cãi với cha, người anh thích chính là Bảo Trà.
“Thưa cha, thời đại đã thay đổi rồi, con cần một người bạn đời có thể cùng con sóng vai đi tới, chứ không phải kiểu phụ nữ coi chồng là trời.”
“Ta thấy con bị con đàn bà đó làm cho mê muội rồi, dám cả gan trái lời ta!”
Theo tiếng tranh cãi ngày càng lớn, không khí trong phòng khách chính cũng ngày càng căng thẳng.
Quản lão gia sắc mặt cực kỳ lạnh lẽo, mang theo vẻ uy nghiêm không thể nghi ngờ, ông trước nay luôn là người có quyền lực tối cao trong Quản gia, giờ phút này ông đưa ra quyết định cuối cùng: "Ta cho con cơ hội cuối cùng, hoặc là ngoan ngoãn thực hiện hôn ước, hoặc là con không còn là người Quản gia nữa, cũng không còn là con trai ta!”
“Lão gia!” Quản phu nhân thất thanh kêu lên.
Quản Hòa Ngọc trừng lớn mắt, lời Quản lão gia nói ra không hề nể nang, và ông ấy hoàn toàn có thể làm được điều đó.