Sau khi Diệp Bảo Trà và Quản Hòa Ngọc ở bên nhau, người đầu tiên cô thông báo chính là Hồ Chi, lúc này nhìn thấy bạn, nỗi khó chịu trong lòng cô lại không kìm nén được, đem mọi chuyện kể hết ra.
Hồ Chi nhíu mày: “Quản gia ép buộc Quản Hòa Ngọc ở bên cái Vân tiểu thư gì đó, chuyện này thật quá đáng, rõ ràng là coi thường nhân quyền!”
Diệp Bảo Trà mắt đỏ hoe, cô trải qua chuyện đời còn quá ít, lúc này không biết phải làm gì bây giờ.
Cô không muốn từ bỏ Quản Hòa Ngọc.
Hồ Chi cau mày, nghĩ cách giúp bạn, trong mắt cô, Quản Hòa Ngọc và Diệp Bảo Trà là một đôi trời sinh, không ai được phép xen vào, cái Vân tiểu thư kia thật là phiền phức.
“Bố của Quản Hòa Ngọc không đồng ý, vậy mẹ anh ấy thì sao, chắc chắn bà ấy cũng có thể nói được vài câu chứ.”
Diệp Bảo Trà nói: “Hòa Ngọc nói bác gái ở nhà không có quyền lên tiếng.”
Hồ Chi lại đưa ra mấy ý kiến, nhưng đều không được, Quản gia có thể nói là Quản lão gia quyết định tất cả, Quản lão gia đã nói thì những người khác chỉ có nghe theo.
“Nếu người Quản gia không thể giúp được, chi bằng nghĩ đến những cách bên ngoài.” Hồ Chi nói.
Cô liếc nhìn tờ báo trên bàn, đột nhiên mắt sáng lên: "Bảo Trà chẳng phải cậu đã từng gửi bản thảo sao, cậu có thể viết chuyện của cậu và Quản Hòa Ngọc thành một bài báo, để mọi người biết hai cậu bị truyền thống phong kiến ép duyên.”
“Bố của Quản Hòa Ngọc là một người làm ăn, một khi có nhiều ý kiến bàn tán, chắc chắn ông ta sẽ phải kiêng dè.”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Diệp Bảo Trà động lòng, nhưng vẫn còn chút lo lắng: "Nhưng hôn lễ của Quản gia là hơn một tháng nữa rồi, thời gian có thể không kịp.”
Hồ Chi nói: “Vậy thì chúng ta ngăn cản anh ấy kết hôn.”
Diệp Bảo Trà ngẩn người.
Hồ Chi nói: “Ngày Quản Hòa Ngọc kết hôn, cậu trực tiếp đến trước mặt mọi người chất vấn anh ấy, bây giờ rất nhiều người đang phê phán loại hôn ước này, chỉ cần mọi người ủng hộ cậu thì sẽ không có vấn đề gì, khoảng thời gian trước chẳng phải còn có một nam sinh viên lên án mạnh mẽ việc vợ ở nhà ngu muội, sau đó đăng báo ly hôn sao, rất nhiều người đã ủng hộ anh ta.”
Tim Diệp Bảo Trà đập nhanh hơn, Hồ Chi nói không sai, đây là một biện pháp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-625-co-dau-dan-quoc-bi-huy-hon-truoc-mat-moi-nguoi-5.html.]
Nhưng nhớ đến vị hôn thê của Quản Hòa Ngọc, cô lại có chút do dự, liệu phương pháp này có quá tàn nhẫn với cô ấy không.
Rất nhanh, sự do dự đó bị Diệp Bảo Trà gạt ra sau đầu, bản thân cô không có lỗi.
Cô và Quản Hòa Ngọc yêu thương nhau, nhưng lại bị ép chia lìa, tình yêu tốt đẹp thuần khiết của hai người lại bị thế lực cũ kỹ cản trở, lựa chọn phương pháp cực đoan này cũng là bất đắc dĩ.
Huống hồ, Quản Hòa Ngọc nhiều lần bày tỏ với cô sự phản đối đối với cuộc hôn ước này, anh không thích Vân tiểu thư kia, hai người ở bên nhau sẽ không hạnh phúc, hôn nhân không có tình yêu là đau khổ.
Cô cũng là vì Vân tiểu thư kia mà thôi.
Ánh mắt Diệp Bảo Trà dần dần kiên định.
……
Nhà họ Vân.
Vân Phi Vũ đẩy mạnh cánh cửa gỗ chạm khắc, bước nhanh đến trước mặt cha mẹ, vẻ mặt giận dữ.
“Cha! Tại sao cha lại gả Xu Xu đi chứ?!”
Cha Vân đặt tách sứ xuống, thở dài: "Xu Xu đã đến tuổi lấy chồng rồi, chẳng lẽ lại để con bé ở nhà cả đời sao?”
“Tại sao lại không thể!” Vân Phi Vũ nói: "Con có thể chăm sóc Xu Xu cả đời, nếu cha lo lắng sau này em ấy chịu khổ, con có thể không lấy vợ, nhận một đứa con nuôi là được.”
Cha Vân quát lớn: “Nói cái gì mê sảng vậy!”
Đứa con trai này của ông cái gì cũng tốt, năng lực, thủ đoạn, đầu óc đều không thiếu, chỉ là bảo vệ Vân Xu quá mức.
Đương nhiên, với tình hình của Vân Xu thì đây cũng là điều nên làm.
“Ta cũng muốn giữ Xu Xu ở bên cạnh chăm sóc cả đời, nhưng Phi Vũ à, thời buổi này loạn lạc lắm, chiến tranh có thể bùng nổ bất cứ lúc nào, với sức lực của Vân gia để bảo vệ con bé vẫn còn hơi miễn cưỡng.” Khuôn mặt già nua của cha Vân dường như lại có thêm vài nếp nhăn.
“Quản gia ở Bình Hải rất có danh vọng, Bình Hải cũng là nơi an toàn nhất, Quản Lập Quần người này tuy tính tình ương bướng, thích kiểm soát, nhưng ông ấy tuyệt đối sẽ không vì vinh hoa phú quý mà bỏ rơi người thân bên cạnh, ông ấy cũng đã hứa với ta sẽ chăm sóc Xu Xu thật tốt.”