Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 630: Cô dâu dân quốc bị hủy hôn trước mặt mọi người (10)

Cập nhật lúc: 2025-04-10 08:32:13
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đợi đến khi đoàn tàu ra khỏi thành phố, chạy trên cánh đồng bát ngát, cô hoàn toàn yên tâm, bắt đầu thưởng thức cảnh sắc xung quanh.

Trên tàu có người bán hàng rong rao bán đồ ăn vặt, Vân Phi Vũ mua cho Vân Xu không ít đồ ăn, hai anh em vừa nói chuyện vừa ăn, cũng không nhàm chán.

Trên đường đi, Vân Xu muốn đi rửa tay, Vân Phi Vũ định đi cùng cô, nhưng bị Vân Xu kiên quyết từ chối.

“Anh à, em chỉ đi rửa tay thôi mà, anh đi theo em phía sau trông kỳ lắm.” Vân Xu dở khóc dở cười.

Vân Phi Vũ vỗ trán, cũng phải, một người đàn ông trưởng thành đi theo em gái vào nhà vệ sinh thì quả thật quá xấu hổ, nhà vệ sinh không xa, khoảng cách như vậy chắc là không vấn đề gì.

“Vậy em cẩn thận nhé.”

“Vâng.”

Vân Xu đứng dậy mở cửa khoang, đi về phía nhà vệ sinh, khi đi đến cuối toa, cô nhìn thấy ở toa khác có hai người mặc quân phục đang đứng.

Cô liếc nhìn rồi lập tức thu hồi tầm mắt, chắc là vừa khéo đi cùng chuyến tàu thôi.

Nhưng Vân Xu vừa ra khỏi nhà vệ sinh đã sợ ngây người, cô mới đi được hai bước thì có một người đàn ông mặc áo khoác đen với vẻ mặt dữ tợn lao về phía này, trong tay anh cầm một vật gì đó giống như giấy.

Phía sau người đó là những sĩ quan đuổi theo với vẻ mặt nghiêm nghị.

“Dừng lại! Lập tức dừng lại!”

“Còn không dừng lại tôi sẽ nổ súng!”

A… nổ súng??

Vân Xu choáng váng, mình còn đang đứng đây mà, cô muốn quay lại nhà vệ sinh, nhưng người bên trong đã khóa trái cửa, nghe thấy động tĩnh bên ngoài chắc cũng không dám mở cửa.

Cô hoảng loạn lùi lại hai bước, xoay người muốn chạy thì bị người xông tới hung hăng va vào một bên, đau đớn kêu lên một tiếng, sau đó bị bắt giữ, một vật kim loại lạnh lẽo dí vào trán.

“Các ngươi còn dám tiến lên một bước, tao sẽ g.i.ế.c con tin này.”

Vân Xu khóc không ra nước mắt, cô chỉ là đến rửa tay thôi mà, sao lại xui xẻo như vậy.

Vân Phi Vũ trong khoang nghe thấy động tĩnh, tim đập thình thịch, lập tức mở cửa đi ra ngoài, sau đó khóe mắt như muốn nứt ra.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Cô em gái mà anh nâng niu trong lòng bàn tay lại bị một người cầm s.ú.n.g dí vào trán.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-630-co-dau-dan-quoc-bi-huy-hon-truoc-mat-moi-nguoi-10.html.]

“Thả em gái tôi ra!”

Vân Phi Vũ nhìn về phía đối diện, người đàn ông khoác áo choàng xanh đậm từ từ bước đến, dung mạo lạnh lùng tuấn mỹ, ánh mắt cực kỳ lạnh lẽo, dường như là băng giá mùa đông.

“Thả cô ấy ra.”

Người đàn ông bắt cóc con tin đương nhiên sẽ không nghe lời anh, vẫn giữ vẻ mặt hung ác: "Hãy dừng tàu lại, thả tao đi!”

Đôi mắt Kinh Nam Lĩnh hơi nheo lại.

Người đàn ông bất giác run rẩy, nhưng vẫn cắn răng kiên trì, nếu rơi vào tay Kinh Nam Lĩnh, hắn tuyệt đối không có đường sống, còn sẽ c.h.ế.t rất thảm.

Vân Phi Vũ nghiến răng ken két, những người trước mặt này đều có súng, đặc biệt là đám sĩ quan kia, ai nấy đều được huấn luyện bài bản, mọi quyền quyết định đều nằm trong tay người đàn ông mặc áo choàng kia.

Không khí trong toa tàu dần dần ngưng trệ.

Vân Xu nước mắt lưng tròng nhìn về phía đối diện, người kia dường như cũng đang nhìn cô.

Một lát sau, Kinh Nam Lĩnh liếc nhìn phó quan, phó quan hiểu ý, thông báo cho trưởng tàu dừng tàu.

Người đàn ông áo đen túm lấy vai Vân Xu không ngừng lùi lại, những hành khách ở các toa khác nghe thấy động tĩnh liền không dám mở cửa.

Khi đi ngang qua Vân Phi Vũ, Vân Xu sợ hãi vươn tay về phía anh, nhưng bị người đàn ông áo đen lại hung hăng uy h.i.ế.p hai câu.

Ánh mắt Vân Phi Vũ tàn nhẫn, nhưng không dám tự tiện hành động, một khi sai lầm thì mọi chuyện sẽ không thể cứu vãn.

Tàu dừng lại, cửa xe được mở ra.

Phó quan thấp giọng nói: “Tư lệnh bây giờ làm sao, cứ như vậy thả hắn đi sao?”

Vẻ lạnh lùng thoáng qua trên khuôn mặt tuấn mỹ của Kinh Nam Lĩnh: "Không thể nào.”

Anh rũ xuống khẩu s.ú.n.g trường gỗ trong tay, ngón trỏ khẽ chạm vào cò súng, trong tiếng động thanh thúy ẩn chứa từng đợt sát khí nhè nhẹ.

Không khí bên trong tàu càng thêm căng thẳng.

Người đàn ông áo đen thấy lối thoát đã gần kề, vẻ mặt dần dần hưng phấn, người ta khi hưng phấn thường dễ sơ hở.

Anh lơi lỏng trong một khoảnh khắc, tiếng s.ú.n.g ầm ầm vang lên, một viên đạn xuyên qua cánh tay cầm s.ú.n.g của hắn, m.á.u b.ắ.n tung tóe.

“A a a a ——.” tiếng gào thét xé lòng vang lên.

Tất cả xảy ra trong chớp mắt.

Loading...