Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 631: Cô dâu dân quốc bị hủy hôn trước mặt mọi người (11)

Cập nhật lúc: 2025-04-10 08:32:49
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Động tác thật nhanh.

Kỹ năng b.ắ.n s.ú.n.g thật chuẩn.

Vân Xu trừng lớn mắt, cô cảm thấy một chất lỏng ấm áp nào đó b.ắ.n tung tóe lên làn da trần, tim cô run lên.

Vân Phi Vũ từng học võ với sư phụ ở võ quán, anh nắm chặt cơ hội, đá văng người kia bằng một cú đá, đá rơi khẩu s.ú.n.g trường, ôm Vân Xu vào lòng.

Cảm nhận được cơ thể em gái run rẩy nhẹ nhàng, sắc mặt Vân Phi Vũ khó coi đến cực điểm.

Kinh Nam Lĩnh buông khẩu s.ú.n.g trường gỗ, nòng s.ú.n.g vẫn còn bốc khói trắng, ánh mắt lạnh băng.

Mấy sĩ quan bên kia nhanh chóng xông lên, đè người đàn ông áo đen xuống, động tác không chút nương tay.

Kinh Nam Lĩnh đi đến trước mặt hai anh em, ánh mắt dừng lại trên người Vân Xu một thoáng, trên làn da hơi lộ ra của cô là những giọt máu, làn da trắng nõn nà không tì vết, màu đỏ thì thê lương.

Giống như đóa mai đỏ trong trời băng tuyết, thật sự thu hút ánh nhìn.

Tiếng kêu thảm thiết của người đàn ông áo đen vẫn còn vang lên, mỗi khi hắn kêu lên một tiếng, Vân Xu đều bất giác run rẩy.

Kinh Nam Lĩnh dừng lại một chút, phân phó: “Bịt miệng hắn lại, lập tức mang đi.”

Phó quan ngẩn người, đây là lần đầu tiên anh nghe tư lệnh hạ loại mệnh lệnh này: "Vâng.”

Người đàn ông áo đen bị kéo đi, cả khoang tàu lại khôi phục yên tĩnh, chỉ có vệt m.á.u trên sàn nhà chứng tỏ tất cả những gì vừa xảy ra.

“Xin lỗi, đã làm kinh hãi hai vị.” Kinh Nam Lĩnh nói.

Vân Phi Vũ gắng gượng nở một nụ cười: "Đâu có, là hai anh em chúng tôi phải cảm ơn Kinh tư lệnh mới đúng.”

Lúc này anh đã nhận ra thân phận của đối phương.

Xu Xu gặp tai bay vạ gió, Vân Phi Vũ trong lòng không khỏi tức giận, nhưng địa vị của Kinh Nam Lĩnh ở đó, hơn nữa sự việc nói cho cùng cũng chỉ là trùng hợp, đối phương lại cứu Xu Xu, anh không thể đổ lỗi cho người ta được.

Kinh Nam Lĩnh nhìn về phía Vân Xu, hơn nửa khuôn mặt cô bị khăn lụa che khuất, chỉ có đôi mắt kia là vừa đẹp vừa thuần khiết.

Giống như những gì anh đã thấy trước đó.

Kinh Nam Lĩnh hỏi han thân phận của hai người, Vân Phi Vũ không muốn dây dưa với đối phương, tùy tiện nói dối vài câu, chuẩn bị đưa Vân Xu về khoang.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-631-co-dau-dan-quoc-bi-huy-hon-truoc-mat-moi-nguoi-11.html.]

Trước khi đi, Vân Xu kéo tay áo Vân Phi Vũ, ra hiệu cho anh đợi một chút.

Cô nhìn về phía Kinh Nam Lĩnh, nhỏ giọng nói: “Cảm ơn.”

Giọng nói ngọt ngào kia giống như dòng suối trong trẻo chảy róc rách trong khe núi, nhẹ nhàng dễ nghe.

Phó quan và mấy sĩ quan khác vẻ mặt ngơ ngác, giọng nói này thật sự động lòng người đến cực điểm.

Kinh Nam Lĩnh dừng lại tại chỗ, ngón tay thon dài gõ nhẹ lên bao súng, vẻ mặt không rõ.

Phó quan cung kính đứng chờ một bên.

Một lát sau, anh nói: “Đi điều tra thân phận của hai anh em kia.”

“Vâng.”

Có vết xe đổ, Vân Phi Vũ bảo vệ Vân Xu đến mức không rời nửa bước.

Dù Vân Xu đã hoàn hồn, gần như quên chuyện vừa xảy ra, tinh thần Vân Phi Vũ vẫn căng thẳng, anh bị chuyện vừa rồi làm cho sợ hãi.

Nếu Vân Xu xảy ra chuyện gì, anh cả đời sẽ không thể tha thứ cho bản thân.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Đến Bình Hải, Vân Phi Vũ càng trực tiếp thuê rất nhiều vệ sĩ, bảo vệ trong ngoài nhà kín như bưng.

Dưới sự khuyên nhủ của Vân Xu, Vân Phi Vũ không nói cho cha Vân biết chuyện xảy ra trên tàu, mọi chuyện đã kết thúc, nói ra chỉ thêm lo lắng.

Quản gia sau khi biết hai anh em đã đến thì lập tức gửi lời mời, Vân Phi Vũ sau khi đến vào ngày hôm sau, cùng Vân Xu đi theo cha mẹ đến cửa Quản gia.

Hai bên trò chuyện một hồi.

“Hiền chất thật là tuấn tú lịch sự.” Cha Quản tán thưởng nói.

So với con trai cả của mình, ông càng thích tính cách của Vân Phi Vũ, làm việc lưu loát, nói chuyện quyết đoán, khả năng quan sát cũng rất mạnh.

Vân Phi Vũ nói: “Bá phụ quá khen.”

Cha Vân tự hào, con trai ông đương nhiên là xuất sắc.

Cha Quản nhìn về phía Vân Xu, đối phương đeo khăn che mặt, nhưng đôi mắt lại linh khí bức người: "Đây là cô con gái mà Vân lão đệ ngày nào cũng nhắc đến đây mà, thật là một đứa bé khiến người ta yêu thương.”

Ông không có con gái, bởi vậy đối với Vân Xu rất yêu thích, cô ngồi một bên, ngoan ngoãn nghe bọn họ nói chuyện, chắc chắn là một người có tính cách nhã nhặn lịch sự.

 

Loading...