Tài xế nhìn thẳng phía trước, ngồi vào ghế lái, trong lòng kinh hãi không thôi, hóa ra vị tư lệnh uy nghiêm, trầm ổn lại có dáng vẻ này trước mặt Vân tiểu thư.
Thật lòng mà nói, lần đầu tiên nhìn thấy tư lệnh như vậy, tài xế suýt chút nữa cho rằng Kinh Nam Lĩnh đã bị đánh tráo.
Nhưng nghĩ lại cũng đúng, đối với một mỹ nhân như Vân tiểu thư, mặt lạnh mới là chuyện lạ.
Cơn nhức mỏi ở chóp mũi dần tan đi, Vân Xu nhớ lại vẻ trẻ con của mình vừa rồi, có chút xấu hổ.
Vân Xu cẩn thận nhìn Kinh Nam Lĩnh, vẻ mặt anh bình thường, không có gì khác lạ, Vân Xu lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.
Còn Kinh Nam Lĩnh, người mà cô cho là vẫn bình thường, lại đang nhìn ra ngoài cửa sổ, ngón tay thon dài đặt bên môi, che giấu nụ cười như có như không.
Một lúc lâu sau, Vân Xu lại nhìn về phía Kinh Nam Lĩnh, có chút tò mò không hiểu sao vừa rồi mình lại bị đau như vậy.
Đôi mắt nhỏ đang lén lút nhìn của cô bị Kinh Nam Lĩnh bắt gặp, anh khẽ hỏi.
Vân Xu do dự một chút, nhìn tài xế đang lái xe, rồi nghiêng người về phía trước, ghé vào tai anh nhẹ nhàng nói một câu.
Ánh mắt luôn trầm ổn của Kinh Nam Lĩnh trở nên ngạc nhiên, anh cụp mắt xuống, vừa vặn chạm phải đôi mắt tò mò, sáng long lanh.
“…Có thể.”
Sau khi được cho phép, Vân Xu cẩn thận chọc nhẹ vào eo bụng anh, cứng rắn, cô lại véo véo phần thịt mềm trên người mình, là hai cảm giác hoàn toàn khác nhau.
Cô còn muốn chọc thêm một lần nữa, nhưng tay cô đột nhiên bị nắm lấy.
“Một lần là đủ rồi, đừng nghịch.” Trong không gian tối tăm của thùng xe, giọng nói của người đàn ông khàn khàn, ánh mắt nhìn cô cũng trở nên mờ ảo.
Vân Xu nhạy bén nhận ra nguy hiểm, ngoan ngoãn rụt tay lại, ngồi thẳng ngay ngắn trên ghế.
Cô có thể cảm nhận được ánh mắt sâu thẳm của anh như hình với bóng, một lúc lâu sau mới dời đi.
Vân gia.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Vân Phi Vũ đứng ở cửa, thấy xe dừng lại, lập tức tiến tới đón, đỡ Vân Xu xuống xe, xác định cô không sao rồi nói lời cảm ơn với Kinh Nam Lĩnh.
Kinh Nam Lĩnh đứng một bên, ánh đèn mờ ảo làm nổi bật dáng người cao lớn, càng thêm tuấn mỹ.
“Nên thế.”
Khóe miệng Vân Phi Vũ giật giật, người này thật là không khách khí chút nào, cho dù phủ tư lệnh và Vân gia đã có sự hiểu ý ngầm, thái độ của anh không khỏi quá tự nhiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-669-co-dau-dan-quoc-bi-huy-hon-truoc-mat-moi-nguoi-49.html.]
Kinh Nam Lĩnh nói: “Em tối nay bị gió lạnh, về nhà nhớ chú ý.”
Vân Phi Vũ gật đầu.
Vân Xu đi theo sau lưng anh trai, bước vào cổng, cô quay đầu nhìn lại, anh vẫn đứng đó nhìn cô.
Cô không nhịn được nở nụ cười, vẫy tay, sau đó mới về nhà đóng cửa lại.
Đêm tối tĩnh lặng, ánh sáng mờ ảo.
Kinh Nam Lĩnh lại đứng thêm một lúc lâu.
Tài xế đi đến bên cạnh anh: "Tư lệnh, bây giờ đã khuya rồi, tôi đưa ngài về phủ tư lệnh nhé.”
Kinh Nam Lĩnh chậm rãi ừ một tiếng, trong đầu hiện ra nụ cười vừa rồi của Vân Xu khi quay đầu lại.
Đôi mắt ấy tươi sáng như ánh sao, giống như lần đầu tiên anh nhìn thấy, vừa đẹp vừa thuần khiết.
……
Thị trưởng thành phố Bình Hải rất được lòng dân, yến tiệc do Phương phu nhân tổ chức cũng luôn được báo chí ưu ái, là đề tài mọi người thích bàn tán.
Lần này yến tiệc cũng vậy, thậm chí còn thu hút sự chú ý hơn vì sự xuất hiện của Kinh Nam Lĩnh.
Rất nhiều người đoán rằng sau yến tiệc, Bình Hải Thị có thể sẽ có sự thay đổi nào đó, nhưng không ngờ sự thay đổi này lại đến quá nhanh, quá bất ngờ, khiến mọi người không kịp trở tay, làm người ta khó hiểu.
Đầu tiên là vài vị văn nhân thức trắng đêm viết văn thơ, ngày hôm sau đã gửi bài cho các báo và tạp chí.
Hơn nữa, các văn nhân khác nhau đều viết về cùng một chủ đề, tất cả đều ca ngợi một vị tiểu thư.
Những người mua báo mở to mắt, xôn xao bàn tán với những người xung quanh.
“Ông Lý trước nay chỉ viết bình luận thời sự, sao lần này lại không tiếc lời khen ngợi một vị tiểu thư, chẳng lẽ đây là một ông Lý khác?”
“Chính là ông ấy, tôi đã gọi điện thoại hỏi tòa soạn rồi.”
“Không chỉ có ông Lý, mà cả ông Hoàng Hà và ông Hà Vũ cũng viết những bài tương tự.”
“Này, này rốt cuộc là vì sao? Vị Vân tiểu thư này là thần thánh phương nào?”
“Thật khiến người ta tò mò.”