Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 702: Người chồng yêu dấu (15)

Cập nhật lúc: 2025-04-13 06:50:59
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Còn nhớ cảnh tượng lần đầu chúng ta gặp nhau không, em đứng dưới gốc cây tử đằng trong công viên đó, những cánh hoa tím bay lả tả rơi trên người em, anh đã nghĩ một tinh linh hoa đã đến trước mặt anh."

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

"Lúc đó anh chỉ có một ý nghĩ, dù thế nào cũng phải ở bên em."

"Em không biết sau khi em đồng ý hẹn hò, anh đã vui đến mức nào, giống như cuộc đời đen trắng bỗng xuất hiện những màu sắc khác."

Vân Xu được chồng khen đến có chút ngượng ngùng, mím môi cười khẽ: "Chúng ta chẳng phải đang ở bên nhau sao?"

Đều đã kết hôn hơn một năm rồi.

Ôn Tử Lương cười cười, không trả lời.

Vân Xu ngẩn ra, nụ cười của chồng cô luôn cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng vẫn là khuôn mặt tuấn tú, nụ cười dịu dàng, cùng với sự cưng chiều và thân mật dành cho cô không hề giảm bớt.

Chắc là cô cảm giác sai rồi.

Hai vợ chồng trò chuyện, rất nhanh đã đến giữa trưa.

Ôn Tử Lương đề nghị đi ăn ngoài, Vân Xu không có ý kiến.

Chồng tuy rằng mỗi ngày đều về nhà nấu cơm cho cô, nhưng đôi khi để tiện lợi, hai người cũng sẽ ra ngoài ăn.

Vân Xu đội mũ và đeo kính râm, chuẩn bị bữa trưa cho Noãn Noãn xong, đang định ra cửa thì chồng đột nhiên gọi cô lại.

"Ăn cơm xong anh đưa em về rồi sẽ trực tiếp đến công ty, vậy nên em có thể thắt cà vạt cho anh trước được không?"

Vân Xu cười nói: "Đương nhiên có thể."

Qua mấy ngày luyện tập, cô đã có thể miễn cưỡng thắt được một nút Windsor tinh tế.

Vân Xu nhận lấy cà vạt, nhẹ nhàng nhón chân, vòng qua cổ áo sơ mi của chồng.

Ngước mắt lên, đối diện với ánh mắt chăm chú của anh.

Cái cảm giác kỳ lạ trong lòng cô lại trỗi dậy.

Kết hôn đã hơn một năm, ánh mắt của chồng luôn có thể khiến Vân Xu cảm nhận được tình yêu không hề che giấu.

Hiện tại cũng như vậy, nhưng… luôn cảm thấy trong mắt anh dường như có thêm chút gì đó.

Động tác trên tay Vân Xu dừng lại, ngơ ngẩn đối diện với ánh mắt của chồng, đôi mắt kia so với trước đây còn đen hơn, còn sâu hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-702-nguoi-chong-yeu-dau-15.html.]

Trong thoáng chốc, cô cảm giác chồng mình dường như đã thay đổi.

Ôn Tử Lương nắm lấy tay vợ, nhẹ nhàng hôn lên lòng bàn tay cô, dịu dàng nói: “Quên cách thắt rồi sao? Có cần anh giúp không?”

Vân Xu hoàn hồn, vứt bỏ ý niệm khó hiểu trong đầu, đang nghĩ lung tung gì vậy, chồng rõ ràng vẫn giống như trước đây.

“Nhớ rồi, chỉ là vừa nãy thất thần thôi.”

Cô tiếp tục động tác trên tay, thắt cà vạt từng bước một theo đúng trình tự.

Ôn Tử Lương tiếc nuối nói: “Vậy thì đáng tiếc thật, anh còn tưởng sẽ đích thân dạy em cách thắt.”

Anh rất thích dạy vợ đủ thứ chuyện.

Vân Xu giận dỗi liếc anh một cái: "Sắp ra cửa rồi, không được nói bậy.”

Ôn Tử Lương nở nụ cười: "Đều nghe em.”

Hai người giống như một đôi vợ chồng trẻ bình thường ở thành phố, trong cuộc sống đâu đâu cũng tràn ngập ngọt ngào và tình yêu, những chuyện kỳ lạ kia không hề liên quan đến họ.

Hai vợ chồng chuẩn bị xong xuôi ra cửa, vừa lúc gặp bà Hạ cũng muốn ra ngoài.

Bà Hạ nhiệt tình nói: “Tiểu Vân, Tiểu Ôn, hai cháu chuẩn bị ra ngoài à.”

Ôn Tử Lương gật đầu với bà cụ, nói: “Hôm nay vừa hay rảnh, con định đưa Xu Xu đi ăn một bữa ở ngoài.”

Bà Hạ cười nói: “Đã chọn được chỗ chưa? Bà giới thiệu cho hai cháu một chỗ nhé, ở đường Tây Ninh có một nhà hàng mới mở, con trai bà lần trước đi ăn thấy rất ngon.”

“Nhà hàng lần này đã đặt rồi ạ.” Ôn Tử Lương nói: "Địa điểm bác nói con nhớ rồi, đợi lần sau có cơ hội, con và Xu Xu nhất định sẽ đi thử.”

Bà Hạ mỉm cười gật đầu, người làm công tác văn hóa nói chuyện quả là dễ nghe.

“Thời gian không còn sớm, bà không làm phiền hai vợ chồng son nữa, đi đi, có rảnh lần sau nói chuyện.”

Vân Xu tạm biệt bà Hạ, cùng chồng rời đi.

Bà Hạ nhìn bóng dáng hai người trong lòng cảm khái.

Ôn Tử Lương dung mạo tuấn tú, bộ vest phẳng phiu, cách nói năng tao nhã, dù ra ngoài cũng nắm tay vợ, ai có thể không nhận ra tình yêu anh dành cho vợ.

Quan trọng nhất là, mỗi lần thấy đôi vợ chồng này, họ đều yêu thương như vậy, khiến người ta ngưỡng mộ không thôi.

Nếu sau này con gái bà cũng có thể tìm được một người chồng như vậy thì tốt rồi.

Loading...