Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 705: Người chồng yêu dấu (18)

Cập nhật lúc: 2025-04-13 06:52:39
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vân Xu thuận miệng nói: “Đồ ăn tối nay hình như đổi cách nấu, hương vị có chút khác trước.”

Tuy khác biệt rất nhỏ, cô vẫn nếm ra được.

Ôn Tử Lương khựng lại một bước, sau đó ngồi xuống bên cạnh vợ: "Ừ, thử một thực đơn khác, nếu em không thích, lần sau anh vẫn dùng món cũ.”

Vân Xu gật đầu, hương vị cũ cô đã quen.

Ôn Tử Lương mở TV, chuyển đến kênh tin tức, vợ anh buổi tối sẽ đúng giờ xem tin tức.

Trên màn hình, nữ MC mặc âu phục vẻ mặt nghiêm nghị.

“Hôm qua, có người dân đi ngang qua núi Cam Hoa, ở chân núi phát hiện một bao tải dính đầy máu, miệng bao có dấu vết giãy giụa… Cảnh sát bước đầu nghi ngờ đây là một vụ bắt cóc g.i.ế.c người, hy vọng người dân nắm được tình hình có thể chủ động đến sở cảnh sát cung cấp manh mối liên quan…”

Động tác trên tay Vân Xu dừng lại, cô nhìn về phía TV.

Núi Cam Hoa chẳng phải là ngọn núi gần đây sao.

Nơi này vậy mà thực sự đã xảy ra một vụ án mạng nghiêm trọng.

Lúc này Vân Xu vô cùng may mắn vì nhà đã lắp song chống trộm, nếu không mấy ngày nay chắc cô ngủ không ngon giấc.

Ôn Tử Lương nhìn chằm chằm vào bức ảnh trên TV, nụ cười trên mặt anh tan biến, vẻ mặt không rõ.

Trong ảnh, chiếc bao tải màu vàng sẫm gần như bị m.á.u loãng thấm ướt, lượng m.á.u chảy ra kinh khủng khiến người ta kết luận người bị nhốt bên trong không thể sống sót, nhưng bao tải lại trống không.

Là nạn nhân cuối cùng cố gắng giãy giụa thoát ra ngoài, c.h.ế.t ở một nơi khác, hay là có người đã di chuyển t.h.i t.h.ể đi?

Càng kỳ lạ là, trên bao tải còn có rất nhiều bùn đất, như thể trước đó đã bị người ta chôn dưới đất.

Đa số mọi người có xu hướng cho rằng nạn nhân đã chết, bị nhét vào bao tải, chôn xuống đất, sau đó bị người ta đào lên, di chuyển đi.

Nếu không thì không thể giải thích những điều kiện kỳ lạ đó.

Vân Xu thở dài nói: “Gần đây càng ngày càng không an toàn.”

Ôn Tử Lương thu hồi ánh mắt, một lần nữa nở nụ cười hiền hòa, anh ôm người vợ đang buồn bực vào lòng.

Thân thể mềm mại của cô khiến anh thở dài trong lòng, cảm giác phong phú này, anh đã lâu không cảm nhận được.

Dường như ngay cả linh hồn cũng phát ra tiếng thở dài thỏa mãn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-705-nguoi-chong-yeu-dau-18.html.]

“Đừng sợ, mọi thứ sẽ tốt hơn thôi, anh sẽ luôn bảo vệ em.”

Lời an ủi dịu dàng của chồng khiến Vân Xu trong lòng hơi thả lỏng, cô luôn tin tưởng chồng mình.

Anh đối xử với cô rất tốt, luôn đặt cô trong tim.

Từ khi hai người quen nhau, anh đã thực hiện mọi lời hứa với cô.

Vân Xu hy vọng sau này cũng có thể cùng chồng vững vàng bước tiếp như vậy.

Tấm rèm dày che khuất mọi thứ bên ngoài, ánh đèn vàng ấm áp trong phòng ngủ chiếu vào mọi ngóc ngách.

Vân Xu xem xong tin tức, lại xem một chút phim truyền hình, cuối cùng không chịu được nữa, nhắm mắt lại chìm vào giấc ngủ.

Ôn Tử Lương nhìn chăm chú vợ, một lát sau đưa tay miêu tả khuôn mặt đang ngủ say của cô.

Lặp đi lặp lại như vậy cho đến khuya.

Nửa đêm.

Vân Xu tỉnh dậy, cảm giác áp bức trên người còn lớn hơn trước, tư thế của chồng như muốn ôm trọn cô vào lòng.

Cô khó thở, tỉnh giấc.

Vân Xu có chút buồn rầu, ngày mai sẽ nói chuyện với chồng, cứ ôm chặt như đêm nay, cô đừng hòng ngủ được.

Đang ngủ mà tỉnh giấc giữa chừng cảm giác không tốt chút nào.

Vân Xu nhẹ nhàng gỡ tay chồng ra, sau đó từ từ nhích ra ngoài như một con ốc sên, để tránh đánh thức chồng, cả quá trình mất rất nhiều thời gian.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Đợi đến khi ngồi được ở mép giường, cô mới phát hiện trán mình đã lấm tấm mồ hôi.

Vân Xu quyết định đi rửa mặt.

Ngoài cửa sổ truyền đến tiếng tí tách tí tách, chắc là trời mưa.

Cô đi chân trần trên tấm thảm lông mềm mại, cảm thấy mắt cá chân và cẳng chân lạnh buốt.

Mở cửa phòng, phòng khách tối đen như mực, tất cả đồ đạc đều như bị phủ một lớp bóng ma.

Chiếc sofa ban ngày cô ngồi không một bóng người.

Phòng ngủ ấm áp phía sau và phòng khách tối tăm phía trước dường như thành hai thế giới khác nhau.

Vân Xu có chút khẩn trương, cô hít sâu một hơi, tự nhủ đây là nhà mình, là nơi tuyệt đối an toàn, không cần sợ hãi.

Loading...