Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 713: Người chồng yêu dấu (26)

Cập nhật lúc: 2025-04-13 14:32:18
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V37XoD2TV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Tử Lương bất đắc dĩ nhìn người vợ đang hăng hái. Anh rất thích dáng vẻ tràn đầy sức sống của cô, nhưng mua nhiều như vậy thật sự không cần thiết.

“Chọn vài món là được rồi. Quan hệ của anh với họ cũng bình thường, không cần quá để tâm.” Giọng nói dịu dàng của anh mang theo một chút tùy ý, như thể không để những người đó trong lòng.

Vân Xu chớp mắt. Nếu chồng đã nói vậy, cô đành đặt hộp quà tinh xảo vừa lấy ra xuống.

Cuối cùng hai người chọn một vài món quà thích hợp.

Dạo xong siêu thị, Vân Xu lại muốn đi dạo phố.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Mỗi khi vào một cửa hàng, nhân viên phục vụ đều nhiệt tình tiễn họ ra, chân thành mời đôi vợ chồng này lần sau ghé lại.

Người đi đường hai bên liên tục ngoái đầu lại, vẻ mặt kinh ngạc.

Người con gái đi phía trước đeo kính râm to bản, dáng người uyển chuyển, khí chất tao nhã.

Người đàn ông đi theo phía sau dung mạo tuấn tú, trên mặt nở nụ cười hiền hòa. Điều khiến người ta chú ý nhất là trên tay anh xách đủ loại túi lớn túi nhỏ, gần như chiếm hết cả con đường nhỏ.

Vân Xu cảm thấy tâm trạng chồng lúc này tốt hơn nhiều so với lúc ở siêu thị.

Quả nhiên là không có cảm xúc gì với những người kia.

Vân Xu đang định đi đến cửa hàng tiếp theo thì cảm thấy da mặt hơi lạnh.

Ngay sau đó có người bên cạnh nói: “Trời mưa.”

Vân Xu đành tiếc nuối cùng chồng trở lại xe, chuẩn bị về nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-713-nguoi-chong-yeu-dau-26.html.]

Sau khi rời siêu thị, Vân Xu và chồng tiếp tục đi dạo phố. Mỗi khi họ bước vào một cửa hàng, nhân viên phục vụ đều rất nhiệt tình tiễn họ ra tận cửa và chân thành mời họ quay lại lần sau. Đi dọc con phố, những người qua đường liên tục ngoái đầu nhìn họ với vẻ mặt kinh ngạc. 

Vân Xu đi phía trước, đeo chiếc kính râm to bản, dáng người uyển chuyển và toát lên khí chất tao nhã.

Chồng cô đi theo sau, với vẻ ngoài tuấn tú và nụ cười hiền hòa trên môi. Điều thu hút sự chú ý nhất là trên tay anh ấy xách rất nhiều túi lớn túi nhỏ, gần như chiếm hết cả vỉa hè nhỏ.

Vân Xu cảm thấy lúc này tâm trạng của chồng tốt hơn nhiều so với khi ở siêu thị. Cô nghĩ thầm, quả nhiên anh ấy không có cảm xúc gì đặc biệt với những người mà họ đã mua quà tặng. Khi Vân Xu đang định bước vào cửa hàng tiếp theo, cô chợt cảm thấy một chút lạnh lẽo trên da. Ngay sau đó, chồng cô ở bên cạnh nói: "Trời mưa rồi."

Vân Xu và chồng đành tiếc nuối quay trở lại xe để chuẩn bị về nhà. Thời tiết này thật khó đoán, mưa đến rất nhanh. Họ vừa lên xe thì mưa to đã trút xuống, những hạt mưa lớn đập mạnh vào cửa kính xe. 

Ôn Tử Lương nhắc nhở vợ thắt dây an toàn, sau đó anh khởi động xe. Vân Xu quay đầu nhìn thoáng qua hàng ghế sau, ừm, có đến hai phần ba là đồ của cô.

Siêu thị cách khu dân cư của họ khoảng một giờ lái xe. Vân Xu cảm thấy hơi buồn chán khi nhìn ra ngoài cửa sổ, thỉnh thoảng cô nói chuyện với chồng một vài câu. 

Bên ngoài trời tối đen, nước mưa không ngừng chảy thành dòng trên cửa kính xe, làm cho cảnh đêm có vẻ hơi méo mó, chỉ có đèn xe của những chiếc xe đi ngược chiều là có thể nhìn rõ.

Rất nhanh sau đó, mưa càng lúc càng lớn, tiếng sấm cũng bắt đầu nổ vang liên tục, chói tai. Khi tiếng sấm đầu tiên vang lên, Vân Xu giật mình và lập tức rụt người về phía chồng. 

Ôn Tử Lương khẽ nhíu mày và nói: "Xu Xu, nếu em sợ thì che tai lại nhé, chúng ta sắp về đến nhà rồi." 

Vân Xu lo lắng che tai lại và nhìn thẳng về phía trước. Tiếng sấm đinh tai nhức óc tiếp tục vang lên, không cho người ta kịp phản ứng.

Đột nhiên, Vân Xu phát hiện ở phía trước bên phải, có vẻ như có một bóng người đang đứng. 

Vị trí người đó đứng rất khuất, gần như hòa lẫn vào bóng tối. 

Bên cạnh cô, chồng cô vẫn đang tập trung lái xe, tình hình giao thông ban đêm đòi hỏi anh ấy phải dồn hết sự chú ý, có lẽ anh ấy đã không nhận ra người kia. 

Đã muộn thế này rồi mà một người còn đứng ở đó, chắc chắn là đang gặp rắc rối. Vân Xu muốn giúp người đó, cô nghĩ mình có thể giúp họ gọi điện thoại hoặc cho họ đi nhờ một đoạn đường, ở lại một mình trong cơn mưa to như vậy thật tội nghiệp. 

Nhưng cô còn chưa kịp nói ra thì xe đã đi qua vị trí đó. Vân Xu theo phản xạ nhìn lại.

Loading...