Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 765: Pháo hôi kéo chân sau bị vứt bỏ ở tận thế (26)

Cập nhật lúc: 2025-04-14 07:21:32
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Hữu Cảnh và Diệp Kiều ngồi lại với nhau, thảo luận những thứ còn thiếu, không khí rất náo nhiệt.

Vân Xu ngồi một bên, thỉnh thoảng liếc nhìn Tần Mặc, cảm giác an tâm đột nhiên nảy sinh.

Nơi này an toàn, cô sẽ không bị bỏ rơi.

Nếu Nghiên Nghiên cũng ở đây thì tốt rồi.

Vân Xu chạm nhẹ vào mặt, da mặt cũng trở nên mịn màng hơn. Cảm giác không cần ngụy trang thật tốt, làn da như đang thả lỏng hít thở.

Đáng tiếc trên người vẫn còn chút khó chịu. Cô thật ra còn muốn tắm một cái, nhưng lại lo lắng yêu cầu của mình quá đáng, dù sao thì hầu hết các khu vực cơ bản đều đã ngừng cấp nước.

Tần Mặc liếc mắt chú ý đến động tác của cô, khẽ nhíu mày. Lúc trước không cảm thấy có gì, nhưng bây giờ trong đội ngũ của họ thật sự thiếu một dị năng giả hệ thủy.

Cách nơi đây mấy trăm dặm về phía bắc thành.

Trần Nghiên dẫn đội viên đi vào một kho thóc: "Không cần tranh giành, lấy đủ đồ ăn rồi lập tức rời đi.”

Vẻ mặt cô nghiêm túc, lưng thẳng tắp, ánh mắt sắc bén, giống như hai người khác nhau so với trước tận thế.

Đội viên lập tức tiến lên, đâu vào đấy bắt đầu hành động.

Chờ chất đầy vật tư, cả đội nhanh chóng rời đi. Đội viên tiếc nuối quay đầu lại: "Còn rất nhiều đồ chưa dọn.”

Trần Nghiên liếc nhìn anh một cái: "Chúng ta chỉ cần bấy nhiêu thôi. Mang quá nhiều ngược lại sẽ vướng víu, hơn nữa sau này nói không chừng sẽ có đội khác đến thu thập vật tư, dù sao cũng phải để lại một ít.”

Đội viên cười khẩy: “Điều này cũng đúng.”

Trần Nghiên nhìn sắc trời: "Tránh ra, xe người nhanh hơn tốc độ, cố gắng trước khi trời tối đuổi tới thị trấn.”

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Nói xong, cô dựa vào ghế không nói gì nữa.

Mấy người đội viên ngồi lại với nhau nhìn nhau. Trần đội trưởng là người nghiêm túc, thực lực lại mạnh, còn có dị năng, họ thường không dám tùy tiện bắt chuyện với cô.

Một lát sau, một đội viên cẩn thận lên tiếng: “Đội trưởng, cô đang nghĩ đến người bạn đó sao?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-765-phao-hoi-keo-chan-sau-bi-vut-bo-o-tan-the-26.html.]

Người trong đội đều biết, đội trưởng khó tính của họ có một người bạn luôn ở trong tim, mọi hành động đều là vì tìm được người đó.

Nếu không biết nói chuyện gì, nói về người bạn đó chắc chắn không thành vấn đề.

Quả nhiên sắc mặt Trần Nghiên dịu đi, sau đó cô thở dài một tiếng thật sâu: "Cô ấy đơn thuần xinh đẹp, thế giới bây giờ thành ra như vậy, tôi sao có thể yên tâm được.” 

Sớm biết vậy, dù thế nào cũng phải mang Vân Xu cùng nhau về quê.

Sắc mặt đội viên cổ quái. Thật ra mỗi lần đội trưởng nhắc đến người kia, đều dịu dàng đến lạ thường, giống như đang nói về người yêu vậy.

Họ từng nghi ngờ giới tính của người bạn đó.

Vì có thể thuận lợi tìm được cô ấy, Trần Nghiên gần như ngày đêm rèn luyện bản thân, điên cuồng luyện tập dị năng. Sức mạnh đó ngay cả những người ngoài cuộc như họ cũng kinh hãi không thôi.

Tính tình vốn ôn hòa cũng trở nên sắc bén, ánh mắt cô lướt qua là họ im bặt.

Trên đường đi tới, Trần Nghiên thể hiện năng lực và phẩm hạnh khiến đội viên vô cùng bội phục.

Cô xử sự quyết đoán công bằng, thủ đoạn sắc bén, sẵn lòng chịu trách nhiệm với những người đi theo và nghe theo mình.

Thời điểm đội mới thành lập, vẫn có người không quen nhìn nhận thân phận nữ nhi của Trần Nghiên, buông lời nói cô không đủ tư cách lãnh đạo đội.

Trần Nghiên ban đầu còn ôn tồn khuyên bảo, dùng sự thật giảng đạo lý, hy vọng mọi người có thể đặt đại cục lên trên hết.

Nhưng những kẻ kiêu căng tự mãn, ỷ vào dị năng căn bản không coi người thường ra gì, còn làm chậm trễ hành trình của đội, không cho cô xuất phát tìm bạn, Trần Nghiên trực tiếp bùng nổ, trừng trị những kẻ đó một phen.

Những kẻ không phục tùng đều bị đuổi đi, đội lúc này mới bình tĩnh trở lại.

Từ sau đó, đội viên đối với Trần Nghiên càng thêm kính sợ, người con gái đã cứu họ không phải là người hiền lành.

May mắn là ngày thường ở chung, chỉ cần không dẫm vào điểm yếu của cô, mọi chuyện đều dễ nói.

Mục đích của Trần Nghiên chỉ có một, chính là tìm được Vân Xu.

Những người ở bên cạnh cô phần lớn là những người được cô cứu, mất người thân trong tai nạn này, không nhà để về.

 

Loading...