Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 771: Pháo hôi kéo chân sau bị vứt bỏ ở tận thế (32)

Cập nhật lúc: 2025-04-14 07:33:00
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từng xe đẩy đồ ăn được thu vào không gian.

Sau khi đảm bảo đồ ăn có thể dùng trong một thời gian dài, bốn người trở lại tầng một, thẳng đến khu quần áo.

Ánh mắt ba người đàn ông dừng lại trên những chiếc váy xinh đẹp được treo thành hàng.

Tần Mặc khẽ ho một tiếng: “Xem có thích cái nào không.”

Vân Xu cũng thích váy, nhưng vẫn thành thật nói: “Đẹp thì đẹp thật, nhưng không tiện hoạt động, lúc chạy trốn sẽ vướng víu.”

Diệp Kiều tiến đến bên cạnh cô, nói một cách đầy chính nghĩa: “Dị năng hệ chữa lành là nhân viên hậu cần. Nếu em gặp nguy hiểm, thì mười phần tám chín là ba người bọn anh đều c.h.ế.t hết. Nếu không thì chắc chắn bọn anh sẽ bảo vệ em.”

“Bây giờ vấn đề là, em có nghĩ với thực lực của bọn anh thì sẽ dễ dàng gặp chuyện sao?”

Vân Xu bị vẻ mặt nghiêm túc của anh làm cho ngẩn người.

Lời này nghe có vẻ rất có lý.

Tần Mặc cắt ngang lời lừa dối của Diệp Kiều: “Anh đã nói rồi, cứ chọn cái em thích là được. Quần áo tiện hoạt động và những thứ khác có thể lấy một chút.”

Vân Xu gật đầu, vội vàng đi qua. Trước đây mỗi lần thấy Phòng Mạn Kha chăm sóc bản thân sạch sẽ, cô còn rất ngưỡng mộ.

Sau khi tìm được nhà di động, Vân Xu cũng tắm rửa sạch sẽ một lần, chỉ thiếu quần áo mới.

Hiện giờ quần áo ở ngay trước mắt, cô đương nhiên sẽ không khách sáo.

Tần Mặc và những người khác thực lực rất mạnh, Vân Xu hoàn toàn không lo lắng mình sẽ gặp nguy hiểm.

Cô bước vào phòng thay đồ, cởi bộ quần áo cũ kỹ đã sờn rách, thay vào bộ đồ mới vừa chọn.

Chất vải tơ lụa mềm mại ôm sát làn da, vô cùng thoải mái.

Vân Xu đứng trước gương chỉnh lại mái tóc một chút, sau đó vén tấm rèm phòng thay đồ bước ra, trở về chỗ cũ.

“Thế nào? Trông ổn chứ?”

Chiếc áo lụa màu xanh da trời thêu hoa văn tươi mát, cùng chiếc quần dài đen đơn giản mà phóng khoáng, mái tóc dài mượt mà được buộc gọn, Vân Xu toát lên vẻ đẹp và sức sống khác biệt.

Cô mỉm cười với họ, tựa như một đóa hoa tươi non nớt, lại giống như một đám mây mềm mại.

Thời gian dường như ngừng lại trong khoảnh khắc này, không một tiếng động.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Vân Xu kỳ lạ nhìn ba người đang im lặng: "Sao vậy? Không hợp sao?” 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-771-phao-hoi-keo-chan-sau-bi-vut-bo-o-tan-the-32.html.]

Cô ngập ngừng nói: "Nếu không hợp em sẽ đổi bộ khác.”

Diệp Kiều đột nhiên hoàn hồn, vội vàng nói: “Hợp! Hợp lắm! Vô cùng hợp! Không ai hợp hơn em đâu, không đúng, em mặc gì cũng hợp cả.”

Vẻ lúng túng giải thích của anh khiến Vân Xu bật cười.

Đôi mắt cô cong lên: "Cảm ơn anh đã khen.”

Gương mặt Diệp Kiều ửng lên vẻ ngượng ngùng.

Chu Hữu Cảnh đẩy gọng kính: "Diệp Kiều nói đúng, màu xanh da trời rất hợp với em.”

Đôi mắt cô còn đẹp hơn cả bầu trời xanh trong veo.

Cuối cùng Vân Xu nhìn về phía Tần Mặc, ánh mắt anh rất sâu, dường như có điều gì đó đang cuộn trào, nhưng khi nhìn kỹ lại, vẫn chỉ là vẻ bình tĩnh.

Cô cười nhìn anh: "Đẹp không?”

Tần Mặc tiến lên một bước, chậm rãi giơ tay, ngón tay thon dài khẽ vén sợi tóc mai nghịch ngợm trên má cô, toàn bộ quá trình diễn ra rất nhẹ nhàng, dường như chạm vào mà cũng tựa như chỉ là ảo giác.

“Rất đẹp.”

Ánh mắt Vân Xu rạng rỡ, nụ cười trên môi càng thêm tươi tắn.

Má ơi!

Diệp Kiều thầm chửi một tiếng trong lòng, lão đại quá hiểm độc, lại dám trực tiếp ra tay.

Đáng ghét! Thật ghen tị!

Anh cũng muốn như vậy, đáng tiếc Vân Xu rõ ràng vì ân cứu mạng mà thân thiết với lão đại hơn.

Diệp Kiều lặng lẽ châm một điếu thuốc trong lòng.

Không được, anh không thể từ bỏ.

Bốn người đến đây tay không, cũng trở về tay không, dị năng hệ không gian thật là tiện lợi.

Việc cải tạo nhà di động tốn mất một tuần. Vân Xu kinh ngạc nhìn thành quả của Diệp Kiều, rõ ràng vẫn là hình dáng nhà di động, nhưng lại khiến người ta có cảm giác như một chiếc chiến xa.

Bên trong xe cũng được bố trí lại một lượt. Khu bếp được trang bị thêm một số thiết bị gia dụng, chiếc giường lớn ở phía sau dành cho Vân Xu nghỉ ngơi, ở giữa có cửa kéo đảm bảo sự riêng tư. Trên bàn ghế ở giữa thậm chí còn đặt một bình hoa, bên trong cắm hoa tươi.

Diệp Kiều hỏi: “Em thấy còn chỗ nào muốn sửa không? Nói ra anh sửa luôn cho.”

Vân Xu xua tay nói: “Không cần, như vậy là đủ rồi.”

Loading...