Chu Hữu Cảnh nghe được hai người trò chuyện, nghiêng người an ủi: “Hiện tại đã có vài căn cứ lớn, những người cầm quyền đều rất coi trọng vấn đề lương thực. Đợi khi trật tự bước đầu được thiết lập, họ chắc chắn sẽ tuyển dụng những nhân viên liên quan để nghiên cứu. Với sự giúp đỡ của dị năng giả, tương lai sẽ không quá tệ đâu.”
Ngẫm lại cũng đúng, tuy rằng hiện tại có rất nhiều vấn đề, nhưng nhân loại cũng đang từng bước trở nên mạnh mẽ hơn.
Vân Xu thu lại cảm xúc trong lòng, hái mấy quả kim quất nhỏ bỏ vào bên cạnh Chu Hữu Cảnh, lại lấy mấy quả đưa lên chỗ lái xe.
Diệp Kiều tội nghiệp nói: “Em xem anh đang lái xe, tay không rảnh.”
Nói xong, anh còn dùng ánh mắt khao khát nhìn chằm chằm vào quả kim quất nhỏ kia.
Vân Xu nghiêng đầu, lái xe quả thật rất mệt. Trước kia Nghiên Nghiên đưa cô ra ngoài chơi, lái xe hai tiếng là phải nghỉ ngơi một chút.
Mà chiếc nhà di động thường do ba người thay nhau lái, thời gian Diệp Kiều lái xe là nhiều nhất.
Nghĩ đến đây, Vân Xu giúp anh bóc vỏ, sau đó đưa đến bên miệng anh.
Quả kim quất vàng tươi mọng nước nằm trong ngón tay trắng nõn, dường như càng thêm ngon miệng.
Diệp Kiều không chút do dự ngậm lấy, sau đó cười đến toe toét như mèo ăn vụng: "Ừm, cảm ơn, ngon tuyệt.”
Anh thần thanh khí sảng, hoàn toàn không để ý đến ánh mắt của hai người phía sau.
Vui vẻ lái xe.
Vân Xu nhìn ngón tay mình, rồi lại nhìn anh, có chút mơ hồ. Vừa nãy tay cô có phải đã chạm vào cái gì đó không?
Chu Hữu Cảnh híp mắt, khẽ hừ một tiếng.
Diệp Kiều vẫn cứ vô tư lự.
Rất nhanh, khu bếp lại có thêm một chiếc lò nướng gia dụng. Đây là Chu Hữu Cảnh đặc biệt mang ra từ một cửa hàng nào đó, trước đây vẫn luôn cất trong không gian, giờ mới được lấy ra.
Chu Hữu Cảnh chậm rãi mở cuốn sách mới, cẩn thận nghiên cứu các bước làm.
Bên cạnh đặt sẵn các nguyên liệu đã chuẩn bị.
Bột mì, trứng gà, sữa bò, đường trắng… còn có một số nguyên liệu phụ khác.
Anh ghi nhớ tất cả các bước vào đầu, đâu vào đấy bắt đầu bước đầu tiên, đập trứng gà vào bát.
Vân Xu vốn đang ngồi đọc sách trên ghế dài, đột nhiên ngửi thấy một mùi thơm ngọt ngào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-776-phao-hoi-keo-chan-sau-bi-vut-bo-o-tan-the-37.html.]
Rất quen thuộc.
Vân Xu đặt sách xuống, tò mò nhìn về phía Chu Hữu Cảnh. Khi thấy rõ thứ trong tay anh, cô đột ngột đứng dậy, đi đến bên cạnh anh.
“Em có thể giúp!” Cô chống tay lên bếp, đôi mắt long lanh ánh lên vẻ phấn khích.
Trong mắt Chu Hữu Cảnh thoáng hiện ý cười, anh đưa dụng cụ trong tay cho cô: "Bơ đánh gần được rồi, đánh thêm một chút nữa là xong.”
Vân Xu nhận lấy, tích cực hưng phấn khuấy đều. Cô đã tưởng tượng ra hình dáng chiếc bánh sau khi hoàn thành trong đầu.
So với những chiếc bánh mua trước đây, lần này cô còn được giúp làm cùng.
Lần đầu tiên đánh bơ, Vân Xu vung tay quá mạnh, khiến một ít bơ b.ắ.n thẳng lên mặt cô.
Cô vừa định giơ tay lên lau thì bị ngăn lại.
“Từ từ.”
Chu Hữu Cảnh cầm lấy khăn tay nhẹ nhàng lau mặt cho cô, ánh mắt chuyên chú, động tác cẩn thận trân trọng, như thể đang làm một việc gì đó vô cùng quan trọng.
Vân Xu ngơ ngẩn, động tác tay vô thức dừng lại.
Chiếc khăn lụa mềm mại lướt nhẹ trên một vùng da nhỏ, đám bơ mềm mại thơm ngọt rất nhanh đã được lau sạch.
Một lúc sau.
Chu Hữu Cảnh thu lại khăn tay, vẻ mặt như thường: "Xong rồi.”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Anh xoay người tiếp tục các bước làm, dường như vừa rồi chỉ là một chuyện rất bình thường.
Vân Xu cúi đầu nhìn đám bơ trong tay, ngẩn người một thoáng.
Là cô nghĩ nhiều sao?
Hai giờ sau.
Diệp Kiều rời khỏi vị trí lái xe, trợn mắt há hốc mồm nhìn chiếc bàn ăn.
Trước đây khi làm nhiệm vụ, đôi tay này của Chu Hữu Cảnh sẽ giúp họ thu thập tài liệu, lên kế hoạch, từng mưu kế xảo diệu đều xuất phát từ đôi tay anh.
Hiện tại, đôi tay này đã có thể nấu canh, xào rau, lại còn có thể làm bánh ngọt, thậm chí còn có thể trang trí những họa tiết xinh đẹp lên trên.
Chiếc bánh kem nhỏ đặt trên bàn trông thật tinh xảo đáng yêu, lớp kem bơ thơm ngon béo ngậy đến cực điểm, phía trên trang trí những họa tiết phức tạp tinh tế, tương dâu tây màu đỏ vẽ nên những hình ảnh đẹp mắt, trông không hề thua kém những chiếc bánh kem ở cửa hàng.