Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 778: Pháo hôi kéo chân sau bị vứt bỏ ở tận thế (39)

Cập nhật lúc: 2025-04-15 04:21:12
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu ngay cả lộ trình có khả năng nhất cũng không tìm thấy, cô chắc chắn sẽ rất thất vọng.

Giọng Tần Mặc rất trầm ổn: "Đừng lo lắng, chỉ cần cô ấy còn sống, hai người nhất định sẽ gặp lại nhau. Anh… sẽ cùng em tìm kiếm đến cùng.”

Thái độ nhẹ nhàng bâng quơ này khiến Vân Xu an tâm, luôn cảm thấy có anh ở bên cạnh, mọi chuyện đều không thành vấn đề.

Như vậy cũng không tệ, khóe môi Vân Xu khẽ nhếch lên.

Có người bầu bạn khi tìm Nghiên Nghiên sẽ không cô đơn.

Đợi đến khi gặp lại, cô nhất định phải nói với Trần Nghiên, mình đã gặp được những người rất tốt.

Vân Xu thuận miệng hỏi ba người về quá khứ của họ. Sau một thời gian ở chung, cô biết họ là lính đánh thuê, ngoài ra thì hiểu biết rất ít.

Thật lòng mà nói, cái nghề nghiệp mà cô chỉ thấy trên phim ảnh này, cô vẫn khá tò mò.

Tần Mặc nhìn vẻ mặt hứng thú của cô, chậm rãi kể lại những chuyện đã từng trải qua. Tiểu đội đã bảo vệ thân chủ khỏi tay bọn hải tặc như thế nào, hộ tống những nhân vật quan trọng ở khu vực chiến loạn ra sao.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Những trải nghiệm mạo hiểm kích thích đó dưới sự miêu tả của anh, giống như một bức họa cuộn tròn từ từ được mở ra.

“Cỏ ở khu vực thảo nguyên Tạp Tác Nạp mọc rất dày, đ.â.m vào da người rất đau, trong bụi cỏ thỉnh thoảng sẽ có rắn bơi lội, kêu tích tích tác tác.”

“…… Ba người bọn anh từng mai phục hai ngày hai đêm, chưa uống một giọt nước, chỉ để chờ đợi một cơ hội.”

Vân Xu kinh hãi. Trước đây cô ăn không đủ no đã khó chịu như vậy, cuộc sống mà Tần Mặc miêu tả cô nghĩ cũng không dám nghĩ.

Họ mạnh mẽ như vậy không phải là không có lý do, cuộc sống của họ vốn dĩ đã khác biệt với người khác.

Trong bóng đêm dịu dàng, Vân Xu khoác áo, im lặng lắng nghe anh kể.

Có lẽ vì lại gần, vẻ mặt lạnh lùng thường ngày của Tần Mặc lộ ra vài phần ôn nhu.

Giống như khoảng cách giữa họ gần hơn một chút.

Bốn người dựa theo lộ trình trên bản đồ chậm rãi tiến tới. Vân Xu mỗi ngày đều mong chờ được gặp lại Trần Nghiên.

Hôm nay, nhà di động dừng lại trước một trạm xăng dầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-778-phao-hoi-keo-chan-sau-bi-vut-bo-o-tan-the-39.html.]

Kim đồng hồ xăng sắp báo động, số xăng dự trữ trong không gian cũng sắp hết. Nếu trên đường gặp được trạm xăng dầu, Diệp Kiều thường sẽ dừng lại, đổ đầy xăng rồi mới đi tiếp.

Lần này cũng vậy.

Vân Xu chán nản nhìn xung quanh.

Trạm xăng dầu hẳn là đã được dọn dẹp, chỉ còn lác đác vài con zombie lang thang, rất nhanh đã bị Diệp Kiều giải quyết xong.

Cách trạm xăng dầu không xa.

Cùng lúc đó, một đội khác cũng đang tiến về phía này.

Một đội viên cầm ống nhòm thò ra ngoài cửa sổ, quan sát tình hình phía xa, vẻ mặt vui mừng nói: “Trần đội, phía trước có một trạm xăng dầu, hơn nữa zombie rất ít!”

Trần Nghiên trầm ổn nói: “Đến vừa lúc. Lập tức đi về hướng trạm xăng dầu, tiếp tục quan sát tình hình, có việc kịp thời báo cáo.”

“Rõ!”

Các đội viên bên cạnh cũng hưng phấn không thôi.

“Vừa hay xăng của chúng ta cũng sắp hết, vậy mà lại đúng lúc gặp được một trạm xăng dầu ít zombie, vận may tốt quá!”

“Lần này chúng ta phải tích trữ nhiều một chút, đỡ phải đến lúc đó lại hết xăng giữa đường, còn phải đi lấy xăng từ các xe khác.”

“A a a, đừng nói nữa, tôi không muốn nhớ lại những chuyện đã qua chút nào.”

Vẻ mặt người quan sát dần trở nên không ổn: "Từ từ, Trần đội, trạm xăng dầu hình như có người.”

Giọng những người khác lập tức nhỏ xuống, không khí trở nên nặng nề.

Vật tư trong tận thế có hạn, dùng một chút là thiếu một chút.

Cho dù ngày thường gặp những đội người sống sót khác, cũng chưa chắc có thể hòa thuận ở chung, huống chi trạm xăng dầu là nơi thường xuyên có những kẻ đầu gấu lui tới.

Đội ngũ của họ trước đây đã từng gặp một nhóm như vậy, chuyên chờ ở trạm xăng dầu để lừa những người sống sót đi ngang qua. Nếu không phải Trần Nghiên nhạy bén, có lẽ cả đội của họ đã gặp nạn ở đó.

Còn có những người ngang nhiên chiếm trạm xăng dầu làm của riêng, người đi ngang qua muốn tiếp nhiên liệu phải nộp tinh hạch, thật đáng giận.

Trần Nghiên nhíu mày. Sau một lần gặp chuyện không may, cô luôn cố gắng chọn những trạm xăng dầu không có người. Dù việc dọn dẹp zombie có chút phiền phức, nhưng ít ra vẫn an toàn.

Loading...