Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 782: Pháo hôi kéo chân sau bị vứt bỏ ở tận thế (43)

Cập nhật lúc: 2025-04-15 07:28:39
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vân Xu lắc đầu: "Sau đó…… Tôi gặp một đội.”

Trần Nghiên và Vân Xu ở bên nhau lâu như vậy, dễ dàng nhận ra sự khác thường của cô, lập tức hỏi: “Trong đội có người bắt nạt cậu không?”

Vân Xu không biết nên mở lời như thế nào, cô đã bị đội đó bỏ rơi, nhưng Phòng Mạn Kha lại là bạn của Trần Nghiên.

Lúc này Tần Mặc lên tiếng: “Đội đó đã bỏ rơi cô ấy, trong vòng vây zombie.”

Đôi mắt trong trẻo của Trần Nghiên đột nhiên tối sầm lại, mang theo hàn ý vô biên, ngay cả dị năng trong cơ thể cũng bắt đầu sôi trào.

Tần Mặc nhàn nhạt nói: “Lúc tôi gặp cô ấy, tình trạng cơ thể rất tệ, còn bị những người xung quanh xa lánh.”

Trần Nghiên dùng hết sức lực mới kìm nén được cơn giận dữ đột ngột trong lòng. Người mà cô một lòng muốn bảo vệ, muốn nâng niu trong lòng bàn tay, vậy mà lại bị người khác bắt nạt như vậy.

Chỉ cần nghĩ đến việc Vân Xu suýt chút nữa đã c.h.ế.t trong vòng vây zombie, cảm xúc này giống như lửa cháy đổ thêm dầu, thiêu đốt trái tim cô đau đớn.

Vân Xu cẩn thận lay lay tay Trần Nghiên: "Nghiên Nghiên, chuyện đó qua rồi, bây giờ tôi rất ổn.”

Trần Nghiên miễn cưỡng cười: "Còn gì nữa không?”

Cô tin rằng không chỉ có vậy, nếu không Vân Xu sẽ không do dự.

Vân Xu do dự một hồi, vẫn là kể lại sự tình từ đầu đến cuối: "…… Trong đội có một người là bạn của cậu, tôi vừa ra khỏi khu dân cư liền gặp cô ấy, cũng chính cô ấy mời tôi gia nhập đội, tên là Phòng Mạn Kha.”

Nhớ lại chuyện lúc đó, Vân Xu lại bổ sung: “Cô ấy nói là đi Đông Thành cứu cậu.”

Phòng Mạn Kha?

Một cái tên có chút quen thuộc.

Trần Nghiên lục lọi ký ức, hình như có một người bạn như vậy. Sau tận thế xảy ra quá nhiều chuyện, toàn bộ tâm lực của cô đều dùng để sống sót và tìm kiếm Vân Xu, những chuyện bình thường trước đây giống như hoa trong gương, trăng dưới nước, dần dần trở nên mơ hồ.

Nhưng quen biết thì quen biết, quan hệ giữa hai người miễn cưỡng chỉ có thể tính là bạn bè bình thường, kiểu bạn bè chỉ nhắn tin chúc mừng vào các dịp lễ tết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-782-phao-hoi-keo-chan-sau-bi-vut-bo-o-tan-the-43.html.]

Đối phương sao có thể vì lo lắng mà mạo hiểm tính mạng, ngàn dặm xa xôi đến Đông Thành cứu cô.

Nghe thật hoang đường.

Nhưng Vân Xu sẽ không nói dối, chắc chắn có chuyện gì đó mà cô không biết.

Cố gắng hồi tưởng nửa ngày, Trần Nghiên vẫn không nghĩ ra bất kỳ sự giao thoa nào khác, chỉ có thể tạm thời kìm nén cảm xúc nghi hoặc.

Dù thế nào đi nữa, việc đối phương bỏ rơi Vân Xu đã xảy ra, vậy thì hai bên không cần thiết phải duy trì mối quan hệ tốt đẹp nữa, cho dù đối phương có lợi hại đến đâu, địa vị cao thế nào.

Trần Nghiên sờ nhẹ má Vân Xu, từ nay về sau, cô tuyệt đối sẽ không để cô ấy phải chịu khổ nữa.

Vân Xu nhíu mày, đưa tay Trần Nghiên lên, cúi đầu nhìn.

Trước tận thế đôi tay này mềm mại, xinh đẹp, bây giờ vẫn là đôi tay ấy, nhưng trên đó chi chít những vết thương nhỏ, lòng bàn tay trở nên thô ráp, còn có vết chai.

Vân Xu hiểu rằng sống sót trong tận thế rất khó khăn, đòi hỏi rất nhiều nỗ lực, nhưng khi nhìn thấy những dấu vết này, cô vẫn rất đau lòng.

Nghiên Nghiên chắc chắn đã phải chịu rất nhiều khổ sở.

Trần Nghiên vừa định lên tiếng an ủi thì thấy trong tay Vân Xu lóe lên ánh sáng trắng dịu dàng, rực rỡ chói mắt.

Ngay sau đó, một luồng năng lượng ấm áp hòa vào bàn tay, những vết thương nhỏ chậm rãi lành lại, ngay cả tinh thần cũng trở nên thoải mái hơn.

Trần Nghiên trừng lớn mắt, cau mày thật chặt: "Cậu là dị năng giả hệ chữa lành? Có ai ép cậu chữa trị không? Những căn cứ đó có từng giam giữ cậu không?”

Dị năng giả hệ chữa lành phần lớn thiếu sức chiến đấu, có rất nhiều căn cứ không giữ họ lại mà mạnh mẽ giam cầm.

Dị năng chữa lành dù có phát triển thế nào cũng không thể có được lực sát thương, cho nên những căn cứ này căn bản không sợ bị trả thù.

Trần Nghiên lo lắng Vân Xu cũng gặp phải chuyện như vậy.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Vân Xu vội vàng giải thích: “Không có, không có đâu. Sau khi được Tần Mặc cứu, tôi luôn ở cùng họ, những người đó không có cách nào làm chuyện xấu.” Cô nhấn mạnh: "Tần Mặc và những người khác rất mạnh.”

Cô nói là sự thật. Trước đây có một căn cứ nhỏ muốn ép cô ở lại, kết quả cuối cùng người quản lý căn cứ đã bị thay thế.

Loading...