Liễu Y Y kinh ngạc nói: “Chắc chắn không phải nha. Vân tiểu thư yếu đuối lại xinh đẹp, đương nhiên phải cẩn thận và dịu dàng đối đãi với cô ấy.”
Cô ta hoàn toàn không cảm thấy lời mình nói có vấn đề, sau khi nói xong còn tự mình tán đồng gật đầu.
Đại mỹ nhân phải cẩn thận nâng niu trong lòng bàn tay mới được.
Trong lòng Phòng Mạn Kha nghẹn lại, vậy còn cô thì không cần dịu dàng cẩn thận sao?
Liễu Y Y là người thẳng tính, Phòng Mạn Kha lại là bạn tốt mà cô ta đã nhận định, liền trực tiếp nói ra mọi chuyện: "Tôi vốn cho rằng những lời đồn nhảm trong căn cứ… ừm, dù sao chuyện cũng không giống như tôi đoán. Vân tiểu thư là một người xinh đẹp và ôn nhu. Không được, tôi vẫn muốn cảm thán thêm một chút, a a a, sao lại có người hoàn hảo như vậy!!!”
“Cô ấy còn nói tôi đáng yêu nữa!” Lúc đó Liễu Y Y suýt chút nữa hạnh phúc bay lên trời, vô cùng may mắn hôm nay đầu óc nóng lên chạy tới.
Liễu Y Y vẫn đắm chìm trong cảm xúc của mình, không nhận ra vẻ mặt cứng đờ của bạn tốt.
Phòng Mạn Kha im lặng không nói, luôn cảm thấy mọi thứ mình có được nhờ cốt truyện dường như đang dần rời xa.
Mà cô lại bất lực.
Phòng thí nghiệm căn cứ.
Nhân viên nghiên cứu mặc áo blouse trắng ngồi thẳng người, lười nhác vươn vai, duỗi duỗi tay chân, đ.ấ.m đấm cổ.
“Từ sáng 6 giờ bận đến giờ, cả người sắp tàn phế rồi.”
Đồng nghiệp đứng dậy, thúc giục nói: “Đừng lãng phí thời gian, mau đi nhà ăn đi, bằng không đồ ăn ngon đều bị người ta chọn hết rồi.”
“Biết biết, sắp xong rồi.”
Hai người chuẩn bị một chút, đi về phía cửa phòng thí nghiệm, vừa đi vừa trò chuyện.
“Gần đây nghe nói tin tức kia chưa? Căn cứ chúng ta có một nữ thần chữa lành mới đến, lợi hại lắm đó.”
“Oa, có thể được gọi là nữ thần, chắc chắn có chỗ hơn người rồi. Thật muốn nhìn thấy.”
“Có thời gian rồi nói sau, chúng ta bận muốn chết, thời gian nghỉ ngơi đều phải tranh thủ.”
Trong hành lang sáng ngời, một người đi ngược chiều tới. Người nọ mặc áo blouse trắng, vóc dáng cao ráo, khuôn mặt thanh tú, trước n.g.ự.c đeo thẻ thân phận có lệnh thông hành tối cao của phòng thí nghiệm.
“Tô giáo sư.” Hai người dừng bước chân chào hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-804-phao-hoi-keo-chan-sau-bi-vut-bo-o-tan-the-65.html.]
Tô Hòa mỉm cười gật đầu, lướt qua hai người.
Tiếng nói chuyện phía sau ẩn ẩn bay vào tai, vẫn là chuyện liên quan đến nữ thần và dị năng.
Tô Hòa trở lại phòng, đi vào phòng tắm, cúi người rửa mặt, tay phải cầm khăn lông lau.
Theo chiếc khăn lông hạ xuống, vẻ mặt người đàn ông trong gương từ từ tan đi, cuối cùng chỉ còn lại vẻ hờ hững lạnh lùng.
Đôi mắt đen láy dần biến thành màu vàng trong suốt như lưu ly, giống như một kẻ săn mồi vô tình.
Tường trắng tuyết, án thư và giá sách sạch sẽ, một chồng tư liệu chỉnh tề bày trên bàn.
Bố trí cực kỳ đơn giản, hầu như không có bất kỳ vật phẩm nào có thể thể hiện sở thích của chủ nhân căn phòng, giống như chính bản thân anh.
Tô Hòa đi ra khỏi phòng tắm, ngồi yên lặng ở án thư một hồi, anh mở ngăn kéo, lấy ra một phần folder, sau đó thong thả mở ra.
Bên trong rõ ràng là tư liệu trung tâm căn cứ.
Có một số không phải là anh có thể tiếp xúc được, nhưng với năng lực của Tô Hòa, ở lại căn cứ lâu như vậy, thông qua các loại dấu vết để lại cộng thêm nói chuyện phiếm với các tầng lớp cao, cũng đủ để anh có được rất nhiều tin tức.
Tô Hòa cúi đầu nhìn một hồi, nhớ tới lời của hai nhân viên nghiên cứu trước đó.
Bọn họ nói, có một dị năng giả hệ chữa lành mới gia nhập, thực lực của căn cứ Ánh Dương nhất định sẽ càng mạnh mẽ hơn.
Rất có đạo lý, dị năng giả lợi hại sẽ trở thành chiêu bài của căn cứ, thu hút càng nhiều người sống sót đến.
Tiền đề là —— căn cứ lúc đó còn tồn tại.
Một dị năng giả hệ chữa lành có lợi hại đến đâu, cũng không thể cứu vãn kết cục đã định.
Đèn bàn ở góc trái phía trên tỏa ra ánh sáng màu vàng ấm áp, người đàn ông sau án thư chậm rãi nhếch môi, nửa khuôn mặt thanh tú ở trong ánh đèn, nửa ở trong bóng tối, thần sắc lúc sáng lúc tối.
……
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Lầu hai, phòng ngủ.
Vòng hoa treo ở cửa phòng bị nhẹ nhàng gõ vang.
Bên trong không có đáp lại.