Tô Hòa bật cười: “Đến mức đó thì không. Việc học tập về không gian đối với chúng ta rất quan trọng, nhưng học cách thư giãn phù hợp cũng rất quan trọng. Rất nhiều đồng nghiệp cũng có sở thích riêng.”
Vân Xu kinh ngạc, Tô giáo sư thanh quý vậy mà lại thích thể loại này.
“Em có muốn xem thử không?” Tô Hòa mỉm cười.
Với lòng hiếu kỳ mãnh liệt, Vân Xu mở quyển sách ra. Nội dung không nhiều lắm, phần lớn là những hình minh họa tinh xảo, cô xem xong khoảng một tiếng.
Vân Xu gấp sách lại.
Tô Hòa hỏi: “Cảm giác thế nào? Đẹp không?”
Vân Xu khen ngợi: “Viết khá hay, khiến người đọc rất dễ nhập tâm.”
“Vậy em nghĩ thế nào về tình yêu vượt chủng tộc giữa nam và nữ chính?”
Vân Xu rất kính nể, khó trách Tô Hòa lại đọc quyển này, hóa ra là đang suy nghĩ về những điều sâu sắc hơn. Nhưng cô trả lời có chút chần chừ: “Cũng được thôi ạ.”
Tô Hòa nói: “Ồ? Em có thể chia sẻ một chút với anh được không?”
“Có lẽ là em thiếu tế bào lãng mạn…” Vân Xu thành thật nói: “Mỗi lần nhìn thấy nam nữ chính ở bên nhau, em đều sẽ nhớ đến một từ.”
Tô Hòa mỉm cười nhìn cô.
“Cách ly sinh sản.” Vân Xu nói.
Nụ cười trên môi Tô Hòa cứng đờ, anh suýt chút nữa cho rằng mình đã nghe lầm: “Cách ly sinh sản?”
Vân Xu nghiêm túc nói: “Người và ma cà rồng không phải cùng loài mà, em luôn cảm thấy ở bên nhau rất kỳ lạ. Quyển sách này kết cục còn sinh em bé, cảm giác càng kỳ lạ hơn.”
Nhận thấy sự im lặng của anh, Vân Xu mặt đỏ bừng: “Xin lỗi, em rất ít khi đọc loại sách này, đôi khi sẽ hơi thẳng thắn quá.”
Tô Hòa miễn cưỡng nở nụ cười: “Có thể chân thật nói ra suy nghĩ của mình rất tốt, như vậy thảo luận mới có ý nghĩa.”
Ngay cả tình yêu giữa người và ma cà rồng trong một câu chuyện tình lãng mạn còn không chấp nhận được, thì zombie càng không cần phải nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-816-phao-hoi-keo-chan-sau-bi-vut-bo-o-tan-the-77.html.]
Sau khi biến dị, Tô Hòa chính là vương giả trong loài zombie, bề ngoài không khác gì người thường.
Bản năng không thể khống chế anh, mà bị anh kiểm soát chặt chẽ.
Có lẽ sau này zombie tiến hóa đến một mức độ nào đó, ngoại hình sẽ tiến gần hơn đến hình dạng người bình thường, nhưng ở giai đoạn này, ấn tượng của người sống sót về zombie chắc chắn không tốt đẹp gì.
Nếu Vân Xu biết anh là zombie…
Tô Hòa bình tĩnh gạt bỏ ý nghĩ nguy hiểm trong đầu, thân phận của anh sẽ là một bí mật vĩnh viễn.
Bất cứ ai muốn vạch trần bí mật này, đều chỉ có một kết cục.
Ánh mắt lạnh lẽo của anh lóe lên rồi vụt tắt.
“Vậy nên em không thích tình yêu vượt chủng tộc?” Tô Hòa hỏi lại lần nữa.
Vân Xu gật đầu: “Có lẽ là do em rất ít đọc sách thể loại ảo tưởng, hiểu biết ít, hứng thú cũng không nhiều lắm.”
Tô Hòa im lặng một hồi, quyết định thay đổi kế hoạch. Có lẽ anh nên nghiên cứu ra huyết thanh zombie.
Còn về sự tồn vong của những zombie khác thì có liên quan gì đến anh? Những kẻ ngu ngốc bị bản năng điều khiển căn bản không xứng được gọi là đồng loại của anh.
Trong mắt anh, con người và zombie là những sinh vật ngang nhau, chỉ là so với những zombie chỉ có bản năng, con người có hỉ nộ ái ố thú vị hơn mà thôi.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Vân Xu cứ nghĩ Tô Hòa chỉ là tùy tiện bàn luận với cô vài nội dung trong sách, không ngờ ý tưởng trong đầu đối phương đã thay đổi hoàn toàn.
Cô nâng niu cuốn tiểu thuyết ma cà rồng, cảm thấy nó khá thú vị.
Tô Hòa là một nhân vật vô cùng nổi tiếng trong cả tận thế trước và sau này, thời gian cô ở chung với anh không dài, dù hai người có thể xem như bạn bè, nhưng luôn có một khoảng cách nào đó.
Giờ biết Tô Hòa cũng đọc loại tiểu thuyết này, cảm giác xa cách ấy dường như tan biến.
Một nhà sinh vật học lợi hại đến mức này mà ngày thường cũng giống người bình thường sao?
Tô Hòa nói: “Nếu không phiền, em có thể gợi ý vài cuốn sách thích hợp để đọc lúc nghỉ ngơi không?”
Vân Xu lập tức hào hứng, bắt đầu chia sẻ danh sách những cuốn sách cô từng đọc. Cô ít khi đọc tiểu thuyết ảo tưởng, nhưng lại thích rất nhiều thể loại khác.
Nói chuyện một lúc, giọng cô dần nhỏ lại: "Đáng tiếc thế giới bên ngoài đã thành ra thế này, sách vở rất khó tìm.”