Những nơi nhỏ thường ít có thư viện, những loại sách như vậy ở các thư viện lớn cơ bản đều nằm trong thành phố lớn, mà thành phố lớn thường đồng nghĩa với số lượng lớn zombie.
Huống chi sau tận thế, ai còn có tâm trạng sưu tầm những cuốn sách vừa nặng vừa vô dụng, mọi người đến đồ ăn còn tranh giành không xong.
Khi nhu cầu sinh tồn chưa được đáp ứng, nhu cầu tinh thần càng bị bỏ xó ở một góc nào đó.
Vân Xu thở dài nói: “Đợi sau này tình hình ổn định lại, không biết những cuốn sách đó còn có thể đọc được không, thế giới này rồi sẽ ra sao nữa đây.”
Cô không nói nhiều, nhưng Tô Hòa hiểu ý trong giọng nói của cô.
Khi tận thế mới bùng nổ, ba phần tư dân số thế giới biến thành zombie, số người sống sót còn lại không ngừng giảm sút.
Thành phố phồn hoa trở thành phế tích, nhà máy trở thành vật trang trí, con người vội vã mưu sinh, không còn sức nghĩ đến những chuyện khác.
Nghiêm trọng hơn, có lẽ toàn bộ văn hóa thế giới sẽ rơi vào khủng hoảng, trẻ em không có thời gian học kiến thức và chữ viết, mà phải học cách chiến đấu với những con zombie xấu xí, học cách sống sót trong tận thế tàn khốc.
Cảnh tượng đó nghĩ thôi đã khiến người ta lo lắng.
Sức lực của một mình Vân Xu quá nhỏ bé, chỉ có thể cố gắng cứu chữa những người bệnh trong căn cứ, phối hợp với viện nghiên cứu để nghiên cứu dị năng, nộp ngọc bội lên căn cứ, hy vọng một ngày nào đó nó có thể phát huy tác dụng.
Khuôn mặt u sầu của cô như làn khói nhẹ lảng vảng trên núi, tinh xảo mà yếu đuối.
“Em rất nhớ thế giới trước đây?” Tô Hòa hỏi.
Vân Xu nhẹ nhàng gật đầu: "Mọi người đều nhớ thế giới trước đây mà.”
“Có lẽ vậy.” Tô Hòa trả lời một cách khó hiểu.
Trật tự xã hội vốn có bị phá hủy, một trật tự mới lấy thực lực làm đầu được thiết lập.
Có người vì điều này mà đau khổ, không thể chấp nhận, nhưng cũng có một số ít người vô cùng phấn khích, cho rằng đây là thời đại tốt đẹp nhất.
Những kẻ thấp hèn có được cơ hội một bước lên trời, sao chịu quay lại vị trí cũ.
Những kẻ bị lòng tham điều khiển có thể công khai lạm dụng quyền lực, những kẻ có sức mạnh kiêu ngạo coi thường người thường như cỏ rác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-817-phao-hoi-keo-chan-sau-bi-vut-bo-o-tan-the-78.html.]
Những người như vậy đều cho rằng tận thế tốt hơn trước kia, càng không muốn quay lại quá khứ.
Cho nên Tô Hòa mới cảm thấy loài người thú vị.
Vân Xu cũng nghĩ đến những chuyện từng thấy trên đường, im lặng một hồi rồi nói: “Thế giới này, những người mong muốn hòa bình vĩnh viễn vẫn nhiều hơn.”
Cô luôn tin chắc rằng kẻ ác chỉ là thiểu số.
“Cũng không biết có thể đợi được đến ngày đó không.” Vân Xu có chút buồn bã.
Tô Hòa cụp mắt nhìn cô, vẻ mặt khó đoán, một lúc sau mới nói: “Đừng buồn bã, huyết thanh zombie sẽ được nghiên cứu ra, đến lúc đó nhân loại sẽ không cần phải như bây giờ nữa.”
Vân Xu mơ hồ nói: “Thật vậy sao?”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Tuy rằng nước suối trong ngọc bội rất lợi hại, nhưng nó chỉ có một chút như vậy, zombie trên thế giới quá nhiều, không gian ngọc bội lại quá mơ hồ.
Cô không dám chắc liệu nó có thực sự hữu dụng hay không.
Tô Hòa mỉm cười nói: “Thật mà, anh đảm bảo với em.” Anh nhấn mạnh từng chữ: "Anh sẽ nghiên cứu ra huyết thanh zombie.”
“Cho nên đừng lộ vẻ mặt đau khổ như vậy.”
Buổi chiều, thí nghiệm kết thúc.
Tô Hòa đang định đưa Vân Xu về thì đã có một người chờ ở cửa viện nghiên cứu.
Người nọ dáng người cao thẳng, dựa vào một cây đại thụ, mái tóc đen rối rủ xuống trán, ánh mắt trầm tĩnh.
Ánh hoàng hôn dịu dàng bao phủ lấy anh, tôn lên vẻ yên tĩnh và ôn hòa.
Vân Xu vui mừng nói: “Tô giáo sư, không cần tiễn đâu, Tần Mặc đến đón em rồi.”
Người đi phía sau, Tô Hòa khựng lại một bước. Viện nghiên cứu và khu nhà ở không cách nhau xa, hơn nữa xung quanh còn lắp đặt đầy camera, nên Vân Xu từ chối đồng đội đưa đón, cho rằng mình tự đi không thành vấn đề.
Thỉnh thoảng cũng có đồng đội tiện đường đến đón cô, sau đó cùng nhau về nhà.
Người Tô Hòa thường thấy nhất là Trần Nghiên, sau đó là Diệp Kiều và Chu Hữu Cảnh, còn Tần Mặc, thân là đội trưởng của mấy người, thì đây là lần đầu tiên anh thấy.
Người này rất mạnh.