Trước đó, anh nhớ lại quyển sách mà anh vô tình nhìn thấy trước đây, một đôi nam nữ ở cùng nhau, trong tình huống bịt kín, càng dễ dàng nảy sinh tình cảm. Vì vậy, anh đặc biệt tham gia nhiệm vụ lần này, tạo cơ hội.
Nhưng tình huống dường như không giống như dự đoán.
Nếu có ai biết ý tưởng của Tô Hòa, có lẽ sẽ điên cuồng oán trách. Tình huống bịt kín có rất nhiều loại, nhưng lựa chọn để tăng thêm hảo cảm tuyệt đối không bao gồm việc bị zombie vây quanh như thế này.
Quỷ mới có tâm trạng bồi dưỡng tình cảm.
Tô Hòa tuổi trẻ thành danh, thiên tư xuất chúng, một lòng dốc sức vào nghiên cứu khoa học, chưa từng nghĩ đến chuyện tình cảm.
Trở thành tang thi Vương lại càng mất đi mọi cảm xúc của con người, cho nên anh không thể suy nghĩ từ góc độ loài người, chỉ dựa vào ký ức xưa kia để ngụy trang ra những hỉ nộ ái ố mà con người nên có.
Nếu sự việc không diễn ra như dự đoán, vậy thì thử một phương pháp khác.
Ví dụ như anh hùng cứu mỹ nhân.
Vân Xu ở bên cạnh đi qua đi lại, theo lời Tô Hòa dặn dò mà thu thập và sắp xếp lại những tài liệu rơi vãi, giống như một chú ong mật cần cù.
“Những văn kiện có ký hiệu này thì đặt bên tay trái anh.”
“Rõ!” Vân Xu đáp lời một cách dứt khoát.
Phía sau cô, trên bức tường gạch cách đó mấy mét, một ngón tay thối rữa khẽ động đậy, ngay sau đó, một khuôn mặt đã biến dạng hoàn toàn quay về phía hai người, hốc mắt sâu hoắm, bên trong giòi bọ bò lúc nhúc.
Vân Xu toàn tâm toàn ý sắp xếp tài liệu, bỗng nhiên cảm thấy có một chút không ổn.
Phía sau có động tĩnh.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Cô chậm rãi quay đầu lại, con tang thi xấu xí đang vặn vẹo các khớp xương, đứng dậy với một tư thế cực kỳ quái dị, theo động tác của nó, những mảng thịt thối rữa trên mặt rơi xuống vài miếng.
Toàn bộ hình ảnh mang đến cho người ta một sự va chạm thị giác mạnh mẽ.
Vân Xu khẽ rùng mình, theo bản năng lùi về phía trước hai bước, sau đó “phanh” một tiếng đụng vào một bức tường người.
Cô bịt mũi, hít nhẹ không khí, đôi mắt xinh đẹp nhanh chóng ngấn nước, long lanh muốn rơi.
Chóp mũi truyền đến cảm giác đau nhức khó tả, chẳng phải Tô Hòa thường xuyên ở trong phòng thí nghiệm sao, tại sao cơ thể lại cứng như vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-825-phao-hoi-keo-chan-sau-bi-vut-bo-o-tan-the-86.html.]
Quen biết lâu như vậy, cô chưa từng thấy anh ra ngoài rèn luyện bao giờ.
Sắc mặt Tô Hòa khẽ biến đổi, nhíu mày nói: “Đau lắm sao?”
Nói rồi, còn cúi người xuống muốn kiểm tra tình hình của cô.
Vân Xu nóng nảy, phía sau có tang thi, nào có nhiều thời gian lãng phí như vậy, cô nắm lấy tay Tô Hòa, định kéo anh chạy về phía cửa.
“Ra ngoài rồi nói, ở đây rất nguy hiểm.”
Mi mắt Tô Hòa khẽ động, tốc độ di chuyển của tang thi càng lúc càng chậm: "Đừng sợ, anh có thể——.”
“Không được, còn rất nhiều tài liệu ở đây, phải mang đi hết.” Vân Xu cắt ngang lời anh, nghiêm túc nói ra quyết định của mình: "Chúng ta phải nghĩ cách giải quyết con tang thi này!”
Cô nhớ tới sau khi Tô Hòa được cứu về căn cứ, cơ bản là không ra khỏi cửa lớn, phỏng chừng ngay cả tang thi cũng chưa thấy qua mấy con.
Bản thân cô dù sao cũng đã theo đồng đội ra ngoài làm nhiệm vụ không ít lần, cô phải nghĩ cách khác.
Tô Hòa lại lần nữa thử mở miệng: “Thật ra thì anh——.”
Vân Xu quay tay cầm lấy chiếc xà beng đặt trên bàn, cau mày nói: “Yên tâm, em sẽ bảo vệ anh.”
Sắc mặt Tô Hòa dịu đi, những lời này nghe thật dễ chịu.
Vân Xu vừa nói chuyện vừa luôn quan sát con tang thi, bỗng nhiên phát hiện tốc độ của nó không bình thường, giống như còn chậm hơn những con tang thi trước đây cô từng thấy, đồng thời cũng cho thấy mức độ nguy hiểm đã giảm đi rất nhiều.
Cô lập tức tự tin hơn hẳn, cầm xà beng xông lên.
Một tràng tiếng động mạnh.
Chiếc xà beng bình thường vậy mà bị cô dùng ra khí thế của một thanh đại đao.
Nụ cười của Tô Hòa nở rộ, cánh tay nhỏ nhắn trắng nõn kia khiến tim anh run rẩy, sợ giây tiếp theo sẽ xuất hiện vết thương.
Thế là, con tang thi đang muốn nhào tới con mồi bị một áp lực vô hình bao vây tại chỗ, tứ chi không thể cử động, mặc cho chiếc xà beng giáng xuống từng cú nặng nề.
Đó là sự áp chế tự nhiên đến từ tang thi Vương, tất cả bọn chúng đều bị khống chế, giống như những con rối.