Những thành viên khác trong bang hội biến sắc: "Chu Nhiễm, ăn nói cẩn thận một chút.”
Chu Nhiễm lười nói nhảm với đám người này, sự việc đã đến nước này, không còn đường cứu vãn nữa.
Dù cô muốn Vân Xu nói ra tất cả, nhưng với tính cách dịu dàng của Vân Xu, chắc chắn cô ấy sẽ không đồng ý, cũng sẽ không chấp nhận những thứ bồi thường nực cười này.
Ở trong bang hội lâu như vậy, cuối cùng vẫn là đường ai nấy đi.
Trước khi rời khỏi bang hội, Chu Nhiễm lạnh lùng cười: “Tốt nhất đừng để tôi biết ai là người tiết lộ chuyện này!”
Chuyện này chỉ có cấp cao trong bang hội biết, chắc chắn có người đã tiết lộ ra ngoài.
“Lời này có ý gì! Chu Nhiễm cô đừng quá đáng! Chúng tôi không bao giờ làm loại chuyện này.”
“Từ từ, cô rời bang rồi sao?! Chu Nhiễm chúng ta nói chuyện đàng hoàng, đừng như vậy.”
“Có hiểu lầm thì giải thích là được, ở chung lâu như vậy tình cảm không nên dễ dàng từ bỏ.”
“Mọi người đã cùng nhau trải qua rất nhiều chuyện, cô cứ như vậy mà bỏ đi sao? Cô có phải là quá vô tình không!”
Chu Nhiễm cười khẩy nói: “Loại bang hội này, tôi không dám ở lại.”
Trong giây phút cuối cùng trước khi dịch chuyển đi, cô nhìn về phía Quý Thanh Trì lạnh nhạt, tuy biết là không thể, cô vẫn hy vọng có thể nhìn thấy vẻ mặt hối hận vì đã bỏ rơi Vân Xu của gã.
Tốt nhất là hối hận cả đời! Để gã mỗi ngày phải đối mặt với cô đồ đệ ngốc nghếch kia!
Ở một góc không ai chú ý, tay Tô Tiểu Khả giấu trong tay áo hơi siết lại, trong mắt thoáng hiện một tia hoảng loạn.
Cô, cô thật sự không cố ý.
……
Phong cảnh thanh bình của Tân Thủ thôn.
Vân Xu cầm giỏ tre, nấp sau một cây đại thụ, cẩn thận nhìn về phía trước.
Bên dòng suối nhỏ trong veo, mấy chục con gà trống ngẩng cao đầu ưỡn n.g.ự.c chậm rãi bước đi trên cỏ, mào gà đỏ tươi, lông đuôi rực rỡ, trông rất khó đối phó.
Cô nhìn chiếc giỏ tre trống không trong tay, đặt nó xuống một bên, chuẩn bị tâm lý thật tốt, rồi đi về phía khu vực có nhiều gà trống nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-841-nu-than-tran-doanh-bi-ghet-bo-trong-game-vr-co-phong-10.html.]
Dù sao cũng đã chỉ huy nhiều lần phó bản và các loại chiến trường nhỏ, bắt năm con gà trống chắc là không thành vấn đề, cô nghĩ vậy.
Tà áo màu khói xám như đám mây lướt qua thảm cỏ xanh, tay áo rộng nhẹ nhàng đung đưa, bước chân nhẹ nhàng không gây ra tiếng động.
Vân Xu nhắm vào một con gà trống đang cúi đầu mổ cỏ, quan sát thời cơ rồi bất ngờ lao tới, muốn bắt lấy nó.
Nhưng cô bắt hụt.
Con gà trống đang cúi đầu vỗ cánh, nhảy dựng lên, nhảy lên một tảng đá bên cạnh, từ trên cao nhìn xuống cô, đôi mắt nhỏ xíu như đang chứa đựng sự chế giễu.
Vân Xu không tin vào điều đó, đứng dậy muốn tiếp tục.
Kết quả con gà trống lại lần nữa dang rộng đôi cánh như đại bàng, vèo một cái lại nhảy đi mất, dùng bộ lông đuôi rực rỡ quay về phía cô.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Rất có vẻ khinh thường nhìn lại.
Vân Xu ngạc nhiên.
Cuối cùng, một người một gà bắt đầu cuộc rượt đuổi, đàn gà bên bờ sông yên tĩnh lao nhanh, cô đuổi, chúng nhảy, lông gà bay loạn xạ, rơi đầy đất.
Nhiệm vụ bắt gà thuộc loại nhiệm vụ thú vị ở Tân Thủ thôn, nhưng có người nhận, có người không, rất nhiều người vì muốn nhanh chóng lên cấp nên đã từ chối nhận nhiệm vụ này, vì vậy hiện tại bên bờ sông chỉ có một mình cô.
Ngay cả một người giúp đỡ cũng không tìm thấy.
Cuối cùng cả khu vực trở nên hỗn loạn, Vân Xu bị một con gà trống bất ngờ bay lên từ phía sau va vào, trực tiếp ngã xuống dòng suối nhỏ.
Nước b.ắ.n tung tóe rơi lấm tấm khắp người, bộ váy áo tinh xảo gần như ướt hết.
Đúng lúc này, một tràng cười khẽ truyền đến.
Có người?
Vân Xu ngước mắt, không xa trên một cây đại thụ có người.
Người nọ mặc một bộ đồ màu đen bó sát, đang co một chân ngồi trên thân cây, lông mày như kiếm, mắt sáng như sao, khóe miệng hơi nhếch lên nụ cười tùy hứng phóng khoáng, giống như một hiệp khách tiêu d.a.o tự tại trong chốn giang hồ xưa.
Trong tay còn đang nghịch một con d.a.o găm, con d.a.o găm màu bạc dưới ánh mặt trời lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, khiến cho vẻ phóng khoáng này thêm vài phần sắc bén.
Mặt Vân Xu ửng hồng, từ trước đến nay cô luôn tỏ ra trưởng thành ổn trọng trước mặt người khác, giỏi chăm sóc người khác, đây là lần đầu tiên bị người khác nhìn thấy bộ dạng lúng túng như vậy, huống chi đối phương vẫn là một người xa lạ.