Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 880: Nữ thần trận doanh bị ghét bỏ trong game VR cổ phong (49)

Cập nhật lúc: 2025-04-17 04:33:20
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Vân Xu thoáng ửng hồng không thể nhận ra, sau đó cô giả vờ như không có gì mà dời mắt đi, cảm giác bàn tay cầm cần câu mang theo hơi ấm cơ thể anh có chút nóng.

Một người một cần câu, thỉnh thoảng ngước nhìn trời.

Thời gian từ từ trôi qua một cách nhàn nhã.

Vân Xu đang nói chuyện với Cảnh Niên, cơn buồn ngủ giống như thủy triều nhẹ nhàng lặng lẽ dâng lên.

Cô cố gắng tỉnh táo, hàng mi dài cong vút run rẩy, ánh mắt mơ màng, như phủ một lớp sa mỏng dịu dàng, chiếc cằm tinh xảo thỉnh thoảng khẽ gật.

Lòng Cảnh Niên mềm nhũn, hạ giọng nói: “Nếu buồn ngủ thì cứ dựa vào anh nghỉ ngơi một lát, không sao đâu, anh sẽ ở bên cạnh nhìn.”

Giọng nói mang theo ý dụ dỗ khiến Vân Xu càng thêm buồn ngủ, xác định mình không thể chiến thắng cơn buồn ngủ, cô nhẹ giọng nói: “Có tình huống nhất định phải gọi em.”

Cô rất tò mò về cách bắt thú cưng.

“Được.” Giọng Cảnh Niên càng thêm dịu dàng.

Tư duy Vân Xu đã hỗn loạn, cô vẫn nắm cần câu, thân mình lại không khỏi nghiêng sang trái, dựa vào vai anh, ngủ thiếp đi.

Cảnh Niên khẽ động thân mình, điều chỉnh tư thế cho cô thoải mái hơn.

Nửa năm trước, anh đã từng đến đây vì nhiệm vụ, cảm thấy xung quanh bình thường thưa thớt, bây giờ lại thấy cảnh sắc đẹp hơn trước.

Có lẽ vì tâm trạng khác nhau, Cảnh Niên vuốt cằm nghĩ.

Ánh nắng chan hòa, chiếu lên người ấm áp, gió nhẹ nhàng thổi qua, lá cây xào xạc rung động, cả khu rừng hiện ra một bầu không khí yên tĩnh.

Một con chim sặc sỡ xòe cánh bay lên không trung, nhẹ nhàng rơi xuống vài chiếc lông chim đủ màu sắc.

Trong khu rừng yên tĩnh, đột nhiên xuất hiện một âm thanh rất nhỏ, như có vật gì đó vụt ra khỏi cây, dẫm lên lá rụng, từng chút từng chút tiếp cận tảng đá lớn.

Sợi dây câu gần như trong suốt khẽ rung động.

Cảnh Niên chậm rãi thu hồi ánh mắt đang dừng trên người Vân Xu, khóe môi tươi cười, ngắm nhìn gương mặt ngủ say của cô, tâm trạng anh lúc này rất tốt.

Sợi dây câu tiếp tục rung động, kéo theo bàn tay đang nắm nó khẽ động đậy.

Cảnh Niên vừa định lên tiếng, Vân Xu đã tỉnh giấc từ trong cơn mơ, theo bản năng nắm chặt cần câu, suy nghĩ mơ hồ trong nháy mắt tỉnh táo, hưng phấn hỏi: “Có phải có mèo đến rồi không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-880-nu-than-tran-doanh-bi-ghet-bo-trong-game-vr-co-phong-49.html.]

“Nhìn xem sẽ biết.”

Hai người nghiêng người nhìn xuống, sợi dây câu nghiêng mình ẩn sau những tán cây.

“Nha, con vật nhỏ còn rất lanh lợi.” Cảnh Niên nói: "Em kéo thử xem.”

Vân Xu giật giật cần câu, đầu kia vẫn ẩn trong những cành lá rậm rạp.

“Bây giờ làm sao?”

Cảnh Niên kéo kéo dây câu, xác định con vật nhỏ sẽ không buông tay, nói: “Kéo thẳng lên, giống như câu cá vậy.”

“Sẽ không chạy sao?”

“Yên tâm, sẽ không.”

Hai người thu dây, một bóng dáng nhỏ màu trắng bị kéo ra khỏi cây, hình thể nhỏ nhắn xinh xắn, chiếc đuôi dài xù xù rủ xuống giữa không trung.

Vân Xu cảm thán nói: “Cái này thật đúng là câu mèo.”

Dùng cá nướng câu ra mèo con, chỉ có trong game mới có thể xuất hiện tình huống thú vị này.

Cảnh Niên nói: “Vận may không tệ, rất nhiều người chỉ cần thử kéo dây câu là thú cưng đã chạy mất rồi.”

Theo dây câu được kéo lên, bóng dáng nhỏ màu trắng dần dần rõ ràng.

Vân Xu quan sát một hồi, chần chừ nói: “Cái này hình như không phải mèo thì phải?”

Sắc mặt Cảnh Niên hơi thay đổi: “Đích xác không giống mèo, thân thể quá dài, đuôi quá to, tứ chi quá ngắn, mặt cũng rất nhọn.”

Nhưng anh nhớ rõ cá nướng câu được phải là mèo con mới đúng, ít nhất là tính đến bây giờ, những người chơi khác đều câu được mèo con.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Cuối cùng, bóng dáng nhỏ màu trắng treo lơ lửng trước mặt hai người.

Bộ lông trắng muốt không hề tạp chất, đôi mắt nhỏ đen láy, chiếc mũi nhỏ hồng hào, thân hình thon dài, chiếc đuôi phe phẩy.

Vân Xu trầm ngâm một lúc lâu, không chắc chắn nói: “Nếu em nhớ không lầm thì, cái này hình như là chồn?”

Cảnh Niên tìm tòi nghiên cứu một hồi, lại lấy tư liệu ra đối chiếu: “Chắc là vậy.”

Con chồn trắng ôm chặt con cá nướng, cũng tò mò nhìn họ, phát ra tiếng kêu “khanh khách” nhỏ xíu, chiếc mũi khịt khịt, dường như đang ngửi mùi hương.

 

Loading...