Quý Thanh Trì nắm c.h.ặ.t t.a.y rồi lại từ từ thả ra: “Vậy chúng ta tìm một chỗ ngồi xuống, có một số việc muốn nói rõ ràng.”
Lòng Tô Tiểu Khả càng thêm nguội lạnh.
Quý Thanh Trì có thể có chuyện gì để nói với Vân Xu? Trước đó anh ta còn nói với cô rằng giữa anh ta và Vân Xu không có mối quan hệ đồng đội nào khác ngoài bang hội.
Giờ lại bày ra cái vẻ này.
Thật sự mọi thứ đã khác, tất cả đều không giống như trước nữa.
Nhưng Vân Xu cũng không cảm thấy giữa hai bên có gì cần phải nói rõ ràng. Những chuyện đã xảy ra trước đây đã nói lên tất cả. Nếu nói đến tình cảm, thì càng là chuyện nực cười, coi như những tình ý đã từng có đều đã cho chó ăn rồi.
Bất quá, người bên cạnh cô dường như có ý kiến khác.
Nụ cười trên môi Cảnh Niên càng thêm sâu xa: “Muốn nói chuyện cũng được thôi. Nghe nói bang chủ Thanh Túy rất giỏi dùng kiếm, hay là chúng ta so tài một chút? Nếu anh thắng, chúng ta sẽ ngồi xuống nói chuyện tử tế. Còn nếu anh thua…”
“Thì đừng bao giờ đến làm phiền chúng tôi nữa, thế nào?”
Giọng nói của anh ta mang theo vẻ ngả ngớn không chút che giấu.
Các thành viên bang hội Kiếm Khiếu Thương Khung đồng loạt lộ vẻ phẫn nộ. Dù Cảnh Niên có là đại thần đứng đầu bảng xếp hạng, hành động này vẫn quá mức kiêu ngạo.
Cảnh Niên không hề để ý đến vẻ mặt của bọn họ, vẫn nhìn Quý Thanh Trì, người đang im lặng không đáp lời.
“Sao nào? Không dám à? Không dám thì tránh ra đi.”
Quý Thanh Trì mím môi. Điều kiện Cảnh Niên đưa ra nằm ngoài dự đoán của anh ta. Xung quanh ngày càng có nhiều người chơi tụ tập. Anh ta hiện tại như cưỡi trên lưng hổ, khó mà xuống được. Nếu không đồng ý, anh ta sẽ bị coi là kẻ hèn nhát bỏ chạy trước trận chiến. Nếu đồng ý, khả năng thua cuộc lại rất cao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-890-nu-than-tran-doanh-bi-ghet-bo-trong-game-vr-co-phong-59.html.]
Cuối cùng, Quý Thanh Trì vẫn chọn cách đồng ý. Đối phương cố ý nói những lời này vào lúc có đông người như vậy, chính là muốn ép anh ta phải chấp nhận.
Không còn đường lui.
“Sư phụ.” Tô Tiểu Khả lo lắng gọi.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Quý Thanh Trì nhìn cô ta một cái: “Không sao đâu, em cứ yên tâm.”
Tô Tiểu Khả hơi há miệng, muốn hỏi liệu lý do anh đồng ý có liên quan đến cô ta hay không, nhưng cuối cùng vẫn không thốt ra lời.
Trong 《Giang Hồ》 có một đấu trường chuyên dụng cho người chơi tỷ thí. Cảnh Niên và Quý Thanh Trì đứng song song ở hai bên lôi đài.
Xung quanh đã sớm tập trung vô số người chơi đến xem náo nhiệt.
“Woa, hôm nay có kịch hay rồi nha! Hai đại thần quyết đấu! Cơ mà tôi thấy rõ ràng phần thắng không cao đâu. Cảnh Niên quá mạnh, tôi không thể tưởng tượng được trong game này còn ai có thể đánh bại anh ta nữa.”
“Đồng cảm sâu sắc! Lần trước xem cái trận đấu kia, tôi còn sợ đến ngây người.”
“Hừ, hy vọng đại thần Cảnh Niên có thể dạy cho cái tên Thanh Túy một bài học. Cái gã này quá đáng ghét! Thu Thu vì hắn mà làm gián điệp, hắn thế mà lại bỏ rơi Thu Thu, m.á.u lạnh đến mức khiến người ta sôi máu!”
“Tôi cũng vậy! Tức c.h.ế.t mất! Nghẹn cả bụng tục tĩu mà không nói nên lời!”
“Sao lại nghẹn?”
“Cậu không biết à? Lần trước có người lập một cái topic dài cả chục tầng trên diễn đàn, chế giễu bang hội Tự Tại Tiêu Dao không có chút tình người nào, còn nói muốn treo thưởng cho họ. Thu Thu phát hiện ra, lập tức ngăn mọi người lại. Cô ấy nói bản thân đã từng chịu rất nhiều công kích và chửi rủa, biết cái cảm giác đó, không muốn thấy người khác vì cô ấy mà phải trải qua điều tương tự. Cô ấy còn nói bản thân thật sự đã vào bang hội với thân phận gián điệp, dù không gây ra tổn thất nào, thì sự thật đó vẫn không thay đổi. Cho nên cô ấy hy vọng mọi người có thể lý trí hơn, nếu có ai nhân danh cô ấy mà tiến hành bạo lực mạng, cô ấy sẽ không chút do dự rời khỏi trò chơi.”
Một người nghe xong, tâm thần rung động, thở dài: “Cô ấy không khỏi quá lý trí rồi. Người ta đôi khi ích kỷ một chút cũng tốt.”
“Cho nên tôi mới thích Thu Thu! Cô ấy thật sự rất tốt bụng, siêu cấp dịu dàng! Chỉ là ban đầu hơi bị lụy tình thôi. Vấn đề là cái đối tượng để lụy tình lại không ra gì!”