Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 894: Nữ thần trận doanh bị ghét bỏ trong game VR cổ phong (63)

Cập nhật lúc: 2025-04-17 09:16:53
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vân Xu nhìn chiếc mặt nạ hồ ly trắng một nửa trong tay mình, rồi lại nhìn chiếc mặt nạ Diêm La dữ tợn trong tay anh, cuối cùng quyết định đeo chiếc mặt nạ hồ ly.

Vẫn là cái của mình đẹp hơn.

Mái tóc búi phức tạp khiến cô phải buộc đi buộc lại mấy lần vẫn chưa xong. Hoặc là bị tuột tóc, hoặc là bị lỏng lẻo chảy xuống.

Cảnh Niên nhận lấy chiếc mặt nạ: “Để anh giúp em.”

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Vân Xu hơi cúi đầu, chiếc mặt nạ lạnh lẽo từ từ áp lên da mặt cô. Người phía sau nhẹ nhàng cẩn thận, sợ làm đau cô.

Dải lụa trắng được buộc thành một chiếc nơ con bướm xinh xắn.

Vân Xu xoay người, đôi mắt cong lên: “Đẹp không?”

Chiếc mặt nạ hồ ly trắng tao nhã được vẽ thêm những nét đỏ tươi đúng chỗ. Mặt nạ che khuất nửa trên khuôn mặt, để lộ đôi môi đỏ thắm, chiếc cằm tinh xảo và đôi mắt dịu dàng như nước mùa thu.

Quả thật không có chỗ nào không tinh xảo, xinh đẹp.

“Đẹp.” Cảnh Niên nhẹ nhàng chạm vào má cô, giọng nói dịu dàng.

Vân Xu cười liếc anh: “Đẹp đến mức nào?”

Cảnh Niên khẽ nhếch môi: “Đẹp đến mức vạn ngọn đèn dầu, ngàn vì sao trên trời cũng không sánh bằng một cái liếc mắt của em.”

Giọng nói khẽ khàng nhưng không giấu được vẻ nghiêm túc.

Vân Xu mím môi, cố nhịn một lúc, cuối cùng vẫn không nhịn được, nụ cười thanh khiết lặng lẽ nở rộ, tựa như đóa sen đêm.

Công tác chuẩn bị đã xong, hai người bắt đầu hành động.

Vân Xu nghĩ ngợi một chút rồi vẫn quyết định triệu hồi con chồn trắng vào không gian sủng vật. Lỡ nó lại rụng thêm chút lông nào, chắc con nhóc sẽ khóc c.h.ế.t mất.

Đi qua hai con hẻm nhỏ, Cảnh Niên dẫn Vân Xu đến một cánh cửa: “Chúng ta sẽ vào hậu viện hoa phường. Lính canh một ngày chỉ đến đây hai lần, đây là nơi duy nhất có thời gian rảnh.”

Hai người trèo qua tường viện.

Sân sau im ắng lạ thường. Cối xay, bàn ghế, ghế đá lặng lẽ đứng im ở vị trí cũ. Trên kệ treo ớt khô, tỏi, ở giữa còn có một cái giếng nước.

Nơi này hoàn toàn trái ngược với sự náo nhiệt, đèn đuốc sáng trưng ở sảnh ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-894-nu-than-tran-doanh-bi-ghet-bo-trong-game-vr-co-phong-63.html.]

Cảnh Niên lấy ra ba cái chậu than, đặt vào bên trong những vật liệu gỗ đặc biệt, rồi đặt các chậu than ở ba vị trí khác nhau. Sau đó anh kéo Vân Xu trốn vào một góc khuất.

Tiếng bước chân nặng nề vang lên. Một người đàn ông vạm vỡ mở cửa, liếc mắt nhìn qua loa, xác định không có ai rồi lại đóng cửa lại, tiếng bước chân dần xa.

Cảnh Niên hạ giọng nói: “Tiếp theo chỉ cần đợi ám hiệu là được.”

Vân Xu im lặng gật đầu.

Đợi khoảng mười lăm phút, một tiếng động nhỏ vang lên, gõ ba tiếng, rồi hai tiếng, cuối cùng lại ba tiếng.

Đây là ám hiệu đã hẹn trước với NPC, có nghĩa là có thể bắt đầu hành động.

Cảnh Niên đi đến bên chậu than, quẹt que diêm đốt lửa. Than củi nhanh chóng bùng cháy, trong đêm tối xuất hiện những đốm đỏ rực. Rất nhanh, khói dày đặc bốc lên, dần dần bao phủ toàn bộ khu vườn nhỏ.

Vân Xu hé mở cánh cửa, khói theo khe cửa lan ra sảnh ngoài.

Hai người im lặng chờ đợi. Tiếng đàn sáo du dương rất nhanh đã dừng lại, thay vào đó là những tiếng la hét hoảng loạn.

“Cháy rồi! Cứu hỏa mau!”

“Lửa ở đâu? Mau dập lửa!”

“Chạy mau! Chạy mau! Có người! Đi báo quan!”

“Từ từ đã! Quần áo tôi còn chưa mặc xong! Ngươi dẫm vào áo ta rồi!”

Trong khu vườn nhỏ, than củi vẫn chỉ còn những đốm đỏ tàn.

Xác định người đã đi gần hết, Vân Xu và Cảnh Niên quay trở lại cổng chính hoa phường. Nơi này so với lúc trước đã có thêm rất nhiều công tử tiểu thư ăn mặc đẹp đẽ, quý phái, tất cả đều mặt mày hoảng loạn. Còn có mấy người chơi vẻ mặt ngơ ngác.

“Đây là chuyện gì vậy? Trước đây tôi chưa từng gặp tình huống này!”

“Là do hệ thống tung ra nhiệm vụ hoạt động sao? Nhưng tôi không nhận được thông báo.”

“Tôi cũng không nhận được. Có lẽ là sự kiện đột xuất?”

Hai người tránh xa những người chơi đang bàn tán, bắt đầu tìm kiếm mục tiêu dựa theo hình dáng mà NPC tham tiền đã cung cấp.

Đột nhiên, ánh mắt Vân Xu dừng lại, cô kéo tay áo Cảnh Niên: “Cái người bên cạnh quán trà kia, chính là hắn! Quần áo còn chưa mặc chỉnh tề.”

Cảnh Niên liếc nhìn, nhỏ giọng nói: “Nhân lúc bên ngoài đang hỗn loạn, chúng ta nhanh tay lên.”

Hai người lặng lẽ không một tiếng động tiến lại gần.

Loading...