Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 926: Hoa hồng trắng của thành phố hỗn loạn (23)

Cập nhật lúc: 2025-04-19 03:26:52
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh không chút để ý cởi bộ đồ thú bông cùng chiếc mũ rồi ném vào thùng rác cách đó không xa.

Mục tiêu đã đạt được, công cụ cũng không còn tác dụng.

Thành Trạch thong thả bước chân rời khỏi khu dân cư. Trên đường phố dòng người qua lại tấp nập, những bà mẹ dắt con, những cặp tình nhân nắm tay nhau, những người đàn ông mặc đồ thường phục lướt qua anh.

Tiếng chuông điện thoại vang lên.

Thành Trạch lấy điện thoại trong túi ra, bắt máy. Đầu dây bên kia truyền đến một giọng điện tử giận dữ.

"Cái tên nhà anh! Có phải đã bán thông tin của tôi cho người khác rồi không! Tôi mới mua thông tin ở chỗ anh cách đây không lâu!"

"Ồ, là anh à." Thành Trạch chậm bước, giả vờ như vừa nhớ ra, sau đó buồn rầu nói: "Tôi là một thương nhân, có giao dịch đến tận cửa đương nhiên sẽ không từ chối. Anh có thể mua thông tin ở chỗ tôi, những người khác đương nhiên cũng có thể."

"Tôi tưởng anh biết chuyện này ngay từ đầu rồi chứ."

Đối phương tức giận: "Tôi biết, nhưng anh làm như vậy có phải là quá đáng không?"

Thành Trạch cười đến cong cả mắt: "Giao dịch là giao dịch, mỗi thông tin đều có thời hạn sử dụng. Chỉ cần có người mua, tôi sẽ bán. Nếu anh lo lắng, anh có thể mua đứt thông tin này ở chỗ tôi, đương nhiên với điều kiện anh có đủ tài chính."

Đối phương tức giận đến bật cười: "Cho dù trong tay anh nắm giữ nhiều thông tin đến đâu, quá tham lam cũng không phải chuyện tốt, cẩn thận lật thuyền trong mương."

"Sao phải tức giận như vậy? Xem ra anh vẫn chưa xác định rõ vị trí của mình. Anh là người mua, không hài lòng có thể chọn không mua. Tôi là người bán, cũng có thể chọn không bán." Thành Trạch chậm rãi nói.

Câu cuối cùng kích thích người đối diện, cơn giận dịu đi không ít. Nếu Thành Trạch thật sự không bán thông tin của hắn, kế hoạch sau này sẽ không thể tiến hành.

"Tôi không có ý đó... Vừa rồi hơi nóng giận."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-926-hoa-hong-trang-cua-thanh-pho-hon-loan-23.html.]

Thành Trạch thản nhiên nói: "Tôi hiểu. Con người khi gặp chuyện thường dễ xúc động, đặc biệt là khi thực tế khác xa kế hoạch."

"... Đúng, anh nói không sai."

"Đối với những cảm xúc nhỏ nhặt của khách hàng, tôi đương nhiên sẽ chọn thông cảm, dù sao tôi luôn tuân thủ nguyên tắc giao dịch hữu hảo." Thành Trạch nói: "Bất quá, nếu khách hàng quá vô cớ gây rối, tôi là người bán cũng nên áp dụng những biện pháp thích hợp."

"Anh nói đúng không, Chu tiên sinh?" Thành Trạch cầm điện thoại, cười xuyên qua đám người, thỉnh thoảng gật đầu với những người nhìn anh, không ai biết anh đang nói chuyện gì với người trong điện thoại.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Chu tiên sinh giật mình. Anh rõ ràng đã dùng máy đổi giọng và sim điện thoại không đăng ký, tại sao thân phận lại bị phát hiện?

Người nọ dường như biết anh đang nghi ngờ, nhẹ nhàng nói: "Tôi là người bán thông tin, thu thập tình báo là kiến thức cơ bản, không cần ngạc nhiên."

Chu tiên sinh thầm mắng trong lòng: "Đi mà học cái kiến thức cơ bản của anh ấy! Nếu mỗi tay buôn tình báo đều có năng lực như anh, Vụ Thành đã loạn từ lâu rồi."

Dù tức giận đến muốn chết, anh vẫn phải cố gắng giữ hòa khí. Thân phận đã bị vạch trần, nhỡ người này bất mãn, đem thông tin của anh đóng gói bán cho người khác... Chu tiên sinh không dám nghĩ tiếp.

Đặc biệt là đối thủ một mất một còn của anh cũng đang tìm cách thu thập thông tin bất lợi về anh.

Chu tiên sinh cười ha hả: "Lợi hại, lợi hại! Chúng tôi những người này không phục không được. Hy vọng sau này còn có cơ hội hợp tác."

"Tôi có thể sẽ nổi giận đấy."

Chu tiên sinh căng thẳng, da đầu tê dại, tự hỏi nên làm thế nào để xoa dịu mối quan hệ.

Ngay sau đó, người nọ chậm rãi nói thêm: "Nếu là hai tiếng trước thì có lẽ tôi đã giận rồi. Bây giờ tâm trạng tôi không tệ, chuyện này coi như xong."

Chu tiên sinh nhẹ nhàng thở ra. Đắc tội một tay buôn tình báo không phải là chuyện tốt, bạn không biết bao nhiêu bí mật của mình nằm trong tay hắn.

Vụ Thành có biết bao nhiêu thế lực lớn nhỏ, công khai, bí mật, xám xịt, hoạt động ở mọi ngóc ngách, mà Thành Trạch không nghi ngờ gì là thuộc loại người có lập trường khó đoán nhất.

Anh đứng thẳng ở trung tâm, chỉ dựa vào hứng thú và sở thích để làm việc.

Loading...