Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 945: Hoa hồng trắng của thành phố hỗn loạn (42)

Cập nhật lúc: 2025-04-19 05:16:46
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc này Vân Xu tán đồng nói: “Đúng là phải cảm ơn Ôn tiên sinh. Nếu không, tình huống hôm qua thật khó nói.”

Bùi Dã Mục nhìn cô, khẽ thở dài một tiếng rất nhỏ.

Thật là vừa ngốc vừa đáng yêu.

Có người liên lạc với Ôn Minh Hàm. Anh liếc nhìn màn hình điện thoại, trên mặt lộ ra vẻ tiếc nuối, đứng dậy nói với Vân Xu: “Vân tiểu thư, tôi có việc gấp, phải đi trước. Rất tiếc không thể trò chuyện với cô lâu hơn.”

Vân Xu cười nói: “Không sao, khi nào rảnh chúng ta sẽ liên lạc lại.”

Ôn Minh Hàm mỉm cười gật đầu, sau đó anh hơi cúi người xuống, giữ một khoảng cách khá gần với cô nhưng không khiến người khác cảm thấy khó chịu.

Vân Xu đối diện với anh, đôi mắt đen láy của anh dường như phản chiếu hình ảnh của cô.

Ôn Minh Hàm nắm tay phải lại, cổ tay anh khẽ xoay, ngón tay thon dài nhẹ nhàng chạm vào nhau. Một bông hồng trắng lặng lẽ xuất hiện trong tay anh, nhẹ nhàng đưa đến trước mặt cô: “Quà chia tay.”

Mắt Vân Xu mở to, cô theo bản năng nhận lấy. Bông hồng trắng trong tay cô mềm mại như tuyết, tỏa ra một hương thơm nhàn nhạt.

“Vân tiểu thư, hẹn gặp lại.” Người đàn ông lịch thiệp tao nhã xoay người, đi xuyên qua đám người rời đi.

Vân Xu cầm bông hồng trắng, vẫn còn hơi ngơ ngác. Vừa rồi đó là ma thuật sao?

Hóa ra Ôn Minh Hàm còn biết ma thuật.

Bùi Dã Mục tặc lưỡi một tiếng, cái tên kia cuối cùng vẫn hoàn toàn coi anh như không tồn tại.

Bốn người cuối cùng cũng về đến nhà trước nửa đêm.

Vừa bước vào cửa, Noãn Noãn đã nhanh nhẹn chạy đến ổ mèo, lộ vẻ mặt thoải mái.

Rõ ràng là ổ ở nhà hợp ý nó hơn.

Vân Xu nhìn dáng vẻ con mèo cuộn tròn như một chiếc bánh, khẽ cười một tiếng, sau đó bắt đầu quét dọn phòng. Dù chỉ vắng nhà hai ngày, nhưng trên đệm vẫn có một lớp bụi mỏng.

Mở rèm cửa nhìn thoáng qua, bầu trời bên ngoài vẫn như vậy, ngay cả những ngôi sao cũng rất ít xuất hiện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-945-hoa-hong-trang-cua-thanh-pho-hon-loan-42.html.]

Cô nhìn ra ngoài một lúc, rồi kéo rèm lại, rửa mặt xong trở lại giường nghỉ ngơi.

Một thời gian sau.

Trên TV của quán cà phê đang phát tin về vụ g.i.ế.c người ở khu nghỉ dưỡng suối nước nóng. Vì có liên quan đến những người nổi tiếng, vụ việc thu hút sự chú ý rất lớn. Buổi họp báo của cảnh sát gần như chật kín phóng viên.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Nếu không có khoảng cách ở giữa, Vân Xu nghi ngờ những phóng viên này hận không thể dí micro vào mặt cảnh sát, không ngừng hỏi về thông tin vụ án, muốn biết ông trùm Lâm đã từng làm những chuyện quá đáng gì với hung thủ vì lợi ích.

Những bí mật đen tối của người từng có danh tiếng và địa vị đã bị phanh phui, khiến ông ta mất hết danh dự. Đây là đề tài nóng nhất ở Vụ Thành.

“Xem đám phóng viên kích động kìa. Không biết còn tưởng họ chính nghĩa lắm. Nếu Lâm Đức còn sống, xem có mấy người dám như vậy.” Liên Văn vừa lau dọn vừa nói: “Lúc này thấy công ty sắp sụp đổ thì mới dám, chẳng ai thực sự có khí phách.”

Hứa Vận Minh nói: “Vụ Thành mà, ở đây có khí phách là sẽ mất mạng, cũng không thể trách họ.”

Liên Văn thở dài: “Cũng đúng.”

Vân Xu nhìn TV, trên đó nói vì thời gian đã lâu, vụ án cần nhiều thời gian để điều tra, nhưng hung thủ đã bị bắt và nhận tội. Họ hy vọng mọi người không cần lo lắng.

Cô nhớ lại những gì người tài xế đã kể về quá khứ, lặng lẽ đỏ hoe mắt, hy vọng anh sẽ nhận được sự khoan dung.

Những ngày tiếp theo trôi qua bình thường.

Vân Xu mỗi ngày đi làm, lúc rảnh rỗi thì cùng Liên Văn đi dạo phố, nhắn tin trò chuyện. Ngoài những người ở quán cà phê là bạn tốt, những người cô gặp trước đây cũng trở thành bạn của cô.

Thành Trạch là do hai người nói chuyện hợp ý nên đã trao đổi thông tin liên lạc.

Tô Dục Trạch là do sau đó anh chủ động kết bạn với cô, nói là muốn hiểu rõ hơn về chuyện của Hứa Thành Chu.

Ôn Minh Hàm là do anh đã giúp cô, hai người trở thành bạn tốt.

Mỗi ngày đều có những người khác nhau gửi tin nhắn cho cô. Ít nhất là trên điện thoại, Vân Xu đều trò chuyện rất vui vẻ với họ. Thời gian bận rộn khiến cô không còn thời gian để nghĩ đến những chuyện buồn nữa.

Dường như nguy hiểm đã qua.

Cho đến một ngày, giữa trưa cô về nhà.

Vân Xu vẫy tay tạm biệt Liên Văn, xoay người đi vào khu nhà. Mọi thứ dường như rất bình thường, nhưng Vân Xu vẫn cảm thấy có gì đó không ổn, giống như có ai đó đang nhìn chằm chằm vào cô.

Loading...