Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 986: Biệt thư trong rừng (17)

Cập nhật lúc: 2025-04-21 05:15:55
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vân Xu dừng lại một lúc, như đang hồi tưởng. Sau đó cô tiếp tục: “Em còn thấy một người. Anh ấy mặc áo sơ mi trắng, quần đen. Em rõ ràng chưa từng gặp anh ấy, nhưng luôn có cảm giác quen thuộc, như thể đã từng quen.”

Cô không tự giác vuốt ve chiếc vòng tay trên tay, mê mang nói: “Kỳ lạ quá.”

Lộ Lâm Yến ngồi trên ghế sofa như một bức tượng, biểu tình đông cứng lại.

Trịnh Dư Giác và Trương Thừa liếc nhau. Đáy mắt hiện lên sự lo lắng. Trạng thái của Vân Xu lúc đó họ đều thấy rõ, cả người như một đóa hoa bị phong tuyết vùi dập, mất đi mọi sức sống.

Họ tuyệt đối không muốn nhìn thấy cô nhớ lại những chuyện đã từng xảy ra.

Trịnh Dư Giác nhíu mày. Lẽ ra đã sớm nên khuyên Vân Xu vứt bỏ chiếc vòng tay đó. Nhưng Lộ Lâm Yến vẫn luôn cho rằng việc quên đi hoàn toàn có nghĩa là Vân Xu đã vứt bỏ quá khứ, không cần quá lo lắng.

Huống chi Vân Xu rất thích chiếc vòng tay, căn bản không muốn tháo ra.

Trịnh Dư Giác làm sao nỡ nhìn thấy bộ dạng đau khổ của cô? Nhưng giữ lại thứ đó luôn là nguy hiểm. Bây giờ, nguy hiểm đã đến rồi.

Không khí nhất thời trầm mặc xuống.

Sau một lúc lâu, Trương Thừa nói: “Có thể là cậu đưa người mình thấy ngoài đời vào trong mơ thôi. Các nhà khoa học chẳng phải đã chứng minh nhiều trường hợp như vậy rồi sao.”

Vân Xu cảm thấy lời giải thích này rất đáng tin. Dù sao tinh thần của con người là một tồn tại rất huyền diệu.

Ánh mắt Trương Thừa rơi xuống chiếc vòng tay màu bạc. Anh dùng giọng nói nửa đùa nửa thật: “Hay là A Yến hết tiền rồi? Tôi thấy cậu đeo chiếc vòng này lâu lắm rồi. Sao không để cậu ấy mua cho cậu một cái khác? Một người bạn trai xứng đáng sẽ không để bạn gái mình cứ đeo mãi một món đồ trang sức cũ kỹ đâu.”

Vân Xu ngẩn ra. Chủ đề này nhảy quá nhanh. Chưa đợi cô đáp lời, sắc mặt Lộ Lâm Yến đột nhiên chìm xuống. Anh nhìn Trương Thừa, lạnh lùng nói: “Câm miệng!”

Trương Thừa bỗng nổi nóng: “Lộ Lâm Yến, cậu đây là ý gì!”

Trong số mấy người bạn, Lộ gia thế lực lớn nhất, nhưng nhà anh cũng không phải dạng vừa. Hơn nữa, anh làm vậy cũng là vì muốn tốt cho Vân Xu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-986-biet-thu-trong-rung-17.html.]

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Sắc mặt Lộ Lâm Yến chìm xuống, khí thế đầy áp lực.

Trịnh Dư Giác kịp thời can ngăn: “Các cậu đang làm gì vậy? Dọa đến người khác rồi.”

Trương Thừa và Lộ Lâm Yến lập tức nhìn về phía Vân Xu. Cô đang lúng túng kẹp ở giữa, trong mắt là sự hoảng loạn. Cô không hiểu tại sao hai người lại cãi nhau vì một chiếc vòng tay.

Lộ Lâm Yến cúi đầu, giọng nói dịu lại: “Xin lỗi, dọa đến em rồi. Vừa nãy nghĩ đến một số chuyện, cảm xúc có chút không kiểm soát được.”

Vân Xu lắc đầu: “Không quan hệ.”

Sau đó, cô muốn nói gì đó nữa nhưng lại thôi. Cuối cùng vẫn không hỏi ra. Anh dường như rất bài xích những chủ đề liên quan đến chuyện này.

Trương Thừa cũng vội vàng xin lỗi liên tục. Vu Cẩn Cẩn đứng ra, cười hòa giải.

Chuyện này cứ thế trôi qua.

Trịnh Dư Giác thầm lắc đầu. Hai người này tại sao cảm xúc lại đột nhiên kích động như vậy? Cho dù có liên quan đến Vân Xu, cũng không nên gây gổ ra bên ngoài. Lẽ ra có thể lén bàn bạc biện pháp.

Sau đó, mọi người cũng không còn hứng thú chơi đùa nữa. Thời gian cũng không còn sớm, họ dứt khoát trở lại phòng.

Trước khi lên lầu, Vân Xu lại nhìn thoáng qua cái đầu dê bị tấm vải trắng che lại. Vừa nãy cô như thể cảm nhận được một ánh mắt nhìn chằm chằm, nhưng nơi đó chẳng có gì cả.

Trải qua chuyện ban ngày, cô bắt đầu lo lắng không biết có phải mình bị bệnh thật không.

Vân Xu yên lặng thở dài.

Trong phòng ngủ, Lộ Lâm Yến đang tắm trong phòng tắm. Vân Xu ngồi ở mép giường, đối diện với ánh đèn, nghiên cứu chiếc vòng tay trên tay.

Sau khi mất trí nhớ, đây là món đồ trang sức duy nhất trên người cô. Cô chưa bao giờ tháo xuống.

Chiếc vòng tay kiểu dáng cũ kỹ, tổng thể có màu vàng sẫm. Phong cách cổ Châu Âu điển hình. Hoa văn trên đó rất mờ ảo, nhưng cô luôn cảm thấy hai ngày nay chiếc vòng tay đã có thay đổi. Như thể những hoa văn mờ ảo kia đang dần trở nên rõ ràng hơn.

 

Loading...