Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 994: Biệt thư trong rừng (25)

Cập nhật lúc: 2025-04-21 07:09:40
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tâm trạng Vân Xu rất tốt. Cô tính, nếu chờ chuyến đi kết thúc mà không có ai đến tìm, sẽ mang nó về nuôi.

Gạch men sứ trong phòng tắm màu xanh lam nhạt. Không gian rất rộng rãi. Đèn trên trần hơi tối hơn đèn bên ngoài. Vòi hoa sen không ngừng phun ra dòng nước ấm áp, tạo nên màn sương mờ ảo.

Bây giờ chỉ có một người và một con ch.ó bên trong.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Vân Xu đang chuyên tâm tắm cho chó con. Bỗng nhiên, chiếc đèn trên trần nhấp nháy.

Nó phát ra tiếng "tư lạp tư lạp". Cô dừng động tác, nghi hoặc ngẩng đầu nhìn lên. Ánh đèn khôi phục bình thường.

Cô nghĩ, có lẽ chỉ là trục trặc nhỏ thôi, nên không suy nghĩ nhiều.

Lúc này, tay nắm cửa phòng tắm phía sau lưng cô lặng lẽ chuyển động, phát ra tiếng "cùm cụp" rất nhỏ, bị che giấu trong tiếng nước chảy liên tục.

Cửa từ từ mở ra.

Nhưng phía sau cánh cửa phòng tắm không có một bóng người. Chỉ có một đôi dấu chân ướt sũng.

Ngay sau đó, dấu chân xuất hiện thêm một chút ở phía trước. Như thể có một người vừa bước vào, đang đi về phía bồn tắm.

Từng bước một. Dấu chân càng ngày càng nhiều.

Chiếc gương trong phòng tắm ở phía bên trong. Nó bị hơi nước làm mờ, bám đầy hơi ẩm. Gương mặt mờ ảo phản chiếu một bóng người lờ mờ.

Hơi nước trên mặt kính càng tích lại càng nhiều, sau đó chảy thành dòng xuống.

Mặt kính vặn vẹo phản chiếu một khuôn mặt con gái tóc vàng hư thối, mặc váy ngủ trắng. Từ ngọn tóc đến tà váy đều đang nhỏ nước, như thể vừa bị ngâm trong hồ.

Nhưng ở vị trí thực trong phòng tắm lại không có một bóng người.

Nó tiến về phía người con gái trước bồn tắm, chậm rãi nâng bàn tay tái nhợt lên.

Con chó con màu đen ngoan ngoãn đột nhiên kêu lên một tiếng. Tiếng sủa trong trẻo vang vọng trong phòng tắm. Đôi mắt đen láy của chó con nhìn thẳng vào phía sau lưng Vân Xu. Nó lại kêu thêm một tiếng.

Dấu chân ướt sũng dừng lại. Nó như thể nhìn thấy thứ gì đó đáng sợ. Khuôn mặt hư thối hiện lên vẻ sợ hãi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-994-biet-thu-trong-rung-25.html.]

Vân Xu nghĩ có lẽ mình đã làm mạnh tay quá, nên mới làm chó con đang ngoan ngoãn kêu lên. Cô dỗ dành: “Là chị thô bạo quá. Chị sẽ nhẹ nhàng hơn, đừng sợ nhé.”

Chó con quay đầu nhỏ lại, l.i.ế.m liếm tay cô, rồi dụi dụi vào lòng bàn tay. Nó tỏ vẻ ngốc nghếch, như thể đang nói bảo cô tiếp tục.

Vân Xu mỉm cười. Chó con quả nhiên rất đáng yêu.

Cô đi lấy chiếc khăn lông đặt ở một bên. Ánh mắt liếc qua phát hiện cửa phòng tắm đã mở.

Kỳ lạ. Vừa nãy mình quên đóng cửa sao?

Cũng có thể là gió thổi.

Vân Xu không nghĩ nhiều. Cô cầm lấy chiếc khăn lông khô ráo bọc lấy chó con, lau khô hơi nước trên người nó. Chờ đến khi tạm ổn, cô đặt chó con đang được bọc khăn lông lên ghế, bắt đầu dọn dẹp phòng tắm.

Nước trong bồn tắm vẫn y như cũ, dường như chưa từng được sử dụng.

Vân Xu không nhịn được nhìn chó con. Nó vốn dĩ sạch sẽ đến vậy sao? Cuối cùng chỉ rụng có hai sợi lông chó.

Những con mèo chó khác cũng thế này sao? Cô chưa nuôi thú cưng bao giờ, không rõ những chuyện này.

Dọn dẹp xong bồn tắm, Vân Xu dẫm qua sàn gạch sạch sẽ, bế chó con trở lại phòng ngủ. Cô lấy máy sấy trong ngăn kéo ra, chỉnh chế độ gió ấm nhỏ nhất, rồi cầm lược nhỏ, vừa chải vừa giúp nó sấy khô.

Chó con thoải mái nheo mắt lại. Trong cổ họng phát ra tiếng kêu "lộc cộc".

Chờ tất cả mọi việc kết thúc, đã qua một tiếng đồng hồ.

Vân Xu ngồi trên giường nghỉ ngơi. Chờ đến khi xem lại giờ, đã là 2 giờ chiều. Sắp đến giờ mọi người tập trung rồi.

Cô đứng dậy, định đi xuống phòng khách trước. Vừa bước ra khỏi phòng ngủ, chó con đang quấn quýt quanh chân cô bỗng nhiên bước những bước ngắn ngủn, đi về một hướng khác.

Thấy Vân Xu không đi theo kịp, nó thậm chí dừng bước, quay đầu lại kêu "uông" một tiếng về phía cô, lè chiếc lưỡi nhỏ ra, trông bộ dạng rất đáng yêu.

Vân Xu tò mò đi theo sau nó. Tiểu gia hỏa lần đầu tiên đến biệt thự này, không biết muốn dẫn cô đi đâu.

Một người và một con ch.ó đi đến trước một cánh cửa.

Vân Xu nhớ lại phòng sách lúc trước. Cánh cửa này rất giống. Từ khi xảy ra ảo giác đó, cô chưa từng đi qua đó nữa. Rốt cuộc là có ám ảnh tâm lý.

 

Loading...