Chó con lay lay cánh cửa, dường như muốn mở ra. Nhưng nó nhảy tới nhảy lui đều không với tới tay nắm cửa, trông vô cùng ngốc nghếch đáng yêu.
Vân Xu bật cười: “Em muốn mở cửa sao?”
Chó con ngồi xổm tại chỗ, nhìn cô bằng ánh mắt mong chờ.
Vân Xu đùa nó một câu: “Chị có thể giúp em mở cửa, nhưng em có thể cho chị cái gì?”
Cô vốn dĩ chỉ tự giải trí, nói chơi thôi. Nhưng không ngờ nó như thể nghe hiểu, rũ đầu nhỏ suy nghĩ một lúc. Sau đó, nó nâng một chiếc móng vuốt nhỏ dán lên cửa. Nó nhìn nhìn cánh cửa, rồi lại nhìn cô. Như thể đang nói cho cô biết thứ nó muốn cho đang ở phía sau cánh cửa.
Vân Xu kinh ngạc không thôi. Cô biết rất nhiều động vật thông minh, con ch.ó này cũng vậy.
“Vạn nhất cửa bị khóa, chị không có cách nào đâu đấy.”
Vân Xu đặt tay lên tay nắm cửa, thử xoay. Tiếng "cùm cụp" vang lên, cửa mở.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Bên trong cánh cửa là một mảng tối đen, không nhìn thấy bất cứ thứ gì.
Vân Xu dừng động tác. Không hiểu vì sao, cô bây giờ luôn có một cảm giác bài xích bóng tối không tên. Ý nghĩ không muốn bước vào nhanh chóng chiếm lĩnh tâm trí.
Cô đang định đóng cửa lại, thì chó con đang yên tĩnh đột nhiên giơ chân, lao thẳng vào trong.
Vân Xu hốt hoảng trong lòng. “Khoan đã, đừng chạy lung tung.”
Nhưng thân hình nhỏ bé màu đen đã biến mất trong bóng tối.
Vân Xu bất đắc dĩ. Cô chỉ có thể dừng động tác đóng cửa. Cô thò nửa người vào trong, tìm kiếm công tắc đèn trên tường.
Hy vọng căn phòng này cũng hiện đại như những phòng khác, cô thầm nghĩ.
Nói thật, dù chỉ đứng ở cửa, phía sau là ánh sáng vô tận, nhưng trong lòng cô vẫn cảm thấy nặng nề áp lực. Căn phòng bên trong quá tối.
Sờ soạng một lúc lâu. Ngay lúc Vân Xu sắp bỏ cuộc, chuẩn bị đi lấy đèn pin, cuối cùng cô cũng sờ thấy công tắc.
Ơn trời, cô thở phào một hơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-995-biet-thu-trong-rung-26.html.]
Khi công tắc được ấn xuống, căn phòng tối đen nháy mắt sáng bừng lên. Vân Xu nhìn vào bên trong. Ánh mắt cô hiện lên vẻ kinh ngạc.
Nơi này lại là một phòng vẽ tranh.
Một phòng vẽ tranh rất lớn. Cửa sổ bị bịt kín bằng vải đen. Tất cả ánh sáng đều bị ngăn cách bên ngoài. Thảo nào bên trong tối như vậy.
Trên tường treo rất nhiều họa tác. Phía dưới còn chất đống vô số khung ảnh lồng kính bị vải trắng che phủ. Giữa phòng là một giá vẽ tranh sơn dầu, trên đó cũng phủ một tấm vải trắng. Chiếc ghế bên cạnh là hộp màu bị đổ nghiêng. Màu sơn rơi trên sàn đã khô lại từ lâu.
Và chó con đang ngồi xổm trên ghế, hưng phấn kêu "uông" về phía cô.
Vân Xu bước vào phòng vẽ tranh, ngắm những bức họa trên tường. Các đời chủ nhân của biệt thự đều là người nước ngoài. Nội dung trong tranh phần lớn liên quan đến tín ngưỡng tôn giáo của phương Tây.
Phần lớn là các loại truyền thuyết, rất giống với những hình điêu khắc trên lan can cầu thang.
Thượng đế ban trí tuệ cho con người, Jesus bị đóng đinh trên thập giá, ác quỷ tham lam đội vương miện hoa mỹ và vô số trang sức, ác quỷ hình rắn khổng lồ thô tục, bộ xương khô mặc áo giáp…
Vân Xu không nghiên cứu nhiều về văn học cổ điển nước ngoài, nhưng có thể phân biệt được đây là các loại ác quỷ trong địa ngục phương Tây. Nổi tiếng nhất là quân chủ địa ngục, sau đó là các ác quỷ khác ít nổi tiếng hơn.
Trong đó còn có một bức họa. Ác quỷ ngập trời từ dưới lòng đất trào ra. Xác người nằm ngổn ngang khắp nơi, m.á.u tươi chảy theo đất. Tàn khốc và vô tình.
Như thể ngày tận thế.
Có chút khiến người ta không thoải mái.
Vân Xu không thưởng thức được vẻ đẹp của loại tranh này. Cô vẫn thích những bức tranh phong cảnh đơn giản, nhìn vào khiến lòng người thoải mái hơn.
Bỗng nhiên, cô dừng bước chân, dò xét nhìn bức họa trước mắt này.
Ác quỷ ngồi thẳng trên ngai vàng có đôi cánh đen rất lớn, tà ác nhưng tôn quý. Hắn nhìn xuống những ác quỷ đang run rẩy quỳ lạy. Địa ngục màu đen và bầu trời màu đỏ đan xen, hơi thở âm trầm ập vào mặt.
Nhìn một lúc, cô thậm chí còn sinh ra một loại ảo giác, ác quỷ đang đối diện với mình.
Ừm, khẳng định là ảo giác rồi.
Vân Xu đi đến bên cạnh giá vẽ, vén tấm vải trắng lên nhìn. Bên trên trống rỗng. Cô lại buông tấm vải trắng xuống.
Chó con vẫn ngồi trên ghế nhìn cô, cái đuôi nhỏ vẫy đi vẫy lại.