Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 997: Biệt thư trong rừng (28)

Cập nhật lúc: 2025-04-21 07:11:11
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhưng sự hưng phấn trên mặt Trương Thừa càng ngày càng nhiều. Anh nhìn chằm chằm người con gái trước mắt. Cô là sự tồn tại mà anh ngày đêm tơ tưởng. Làn da trắng nõn như ngọc, khuôn mặt mê hồn đoạt phách. Mỗi một chỗ đều không tỳ vết.

Người kia bất ngờ qua đời. Nếu không phải Lộ Lâm Yến giành trước hành động, người ở bên cạnh cô có lẽ đã là anh.

Bây giờ nơi này chỉ có anh và cô.

Trương Thừa có thể rõ ràng ngửi thấy hương thơm dịu nhẹ trên người cô, như những sợi tơ dày đặc quấn quanh anh.

“Xu Xu." Anh gọi tên gọi mà anh đã giấu kín trong lòng.

Vân Xu kinh ngạc. Xưng hô này quá thân mật. Trương Thừa rõ ràng là người đã có bạn gái. Hai người vẫn nên giữ khoảng cách nhất định. “Xin cậu đổi cách xưng hô khác. Cẩn Cẩn vẫn đang ở dưới nhà.”

Cô nghiêm túc nhắc nhở, muốn kéo suy nghĩ của anh trở lại.

Trương Thừa ngược lại cười: “Em để ý chuyện này sao? Tốt quá. Anh rất vui.” Anh nói: "Xu Xu, em không cần lo lắng. Anh và Vu Cẩn Cẩn không phải như em nghĩ đâu. Bọn anh chỉ là —... (bạn giường mà thôi)".

Trương Thừa nuốt lại câu nói tiếp theo. Anh không nên dùng những từ đó để làm ô nhiễm cô. “Tóm lại, bọn anh không phải bạn trai bạn gái.”

Hai người chỉ là khi người khác hỏi đến thì chọn không trả lời. Sau đó, mọi người tự tiện mặc định họ là bạn trai bạn gái.

Thân hình cao lớn của người đàn ông mang lại cảm giác áp bách. Vân Xu không ngừng lùi lại. Trong lòng căng thẳng. Cô không hiểu tại sao Trương Thừa ở cửa còn bình thường, đột nhiên lại biến thành bộ dạng này.

Như thể sau khi bước vào ngôi biệt thự này, mọi người đều đã xảy ra những biến đổi không thể giải thích.

Trương Thừa tham lam nhìn chằm chằm cô, không nhịn được vươn tay, muốn chạm vào cô.

Giờ khắc này, anh quên mất người anh em của mình, quên mất mong muốn của người con gái trong lòng. Trong lòng anh chỉ còn lại chính bản thân mình.

Con chó con đang ngồi xổm trên ghế thò móng vuốt ra. Móng vuốt nhọn hoắt đáng sợ ánh lên hàn quang. Nó không chớp mắt nhìn chằm chằm cổ người đàn ông. Trong miệng ẩn hiện răng nanh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-997-biet-thu-trong-rung-28.html.]

Nó có thể dễ dàng cướp đi sinh mạng của người đàn ông này.

“Trương Thừa! Cậu đang làm cái gì!” Lộ Lâm Yến giận dữ xông tới, một quyền đánh ngã anh xuống đất.

Cú đ.ấ.m này lực đạo cực lớn. Trương Thừa quỳ rạp dưới đất, nửa khuôn mặt sưng lên ngay lập tức. Bộ não mê man cuối cùng cũng tỉnh táo lại.

“Tôi…” Anh ngây ngốc nhìn Lộ Lâm Yến che Vân Xu lại phía sau, lạnh lùng nhìn xuống anh. “Đây rốt cuộc là… chuyện gì vậy?”

Trương Thừa cố gắng hồi tưởng lại cảnh tượng vừa rồi. Khi ký ức hiện về, sắc mặt anh dần tái nhợt.

Anh vừa nãy đã làm gì? Sao anh lại có thể làm ra loại chuyện này?

Lộ Lâm Yến là bạn tốt của anh. Vân Xu là người anh yêu quý. Đã chậm chính là đã chậm rồi. Trương Thừa đã chuẩn bị tinh thần chúc phúc hai người. Anh tuyệt đối sẽ không làm tổn hại đến ý nguyện của Vân Xu, tiếp cận cô bằng một thái độ như vậy.

Nhưng người bạn tốt đang giận dữ đứng trước mắt. Tất cả chuyện vừa rồi đều không thể giả được.

Lộ Lâm Yến còn định đánh tiếp. Vân Xu ngăn anh lại. Mặt Trương Thừa sưng vù lên rất cao, khóe miệng còn chảy máu. Hơn nữa, cô tin vào cảm giác của mình. Vừa nãy Trương Thừa không phải bộ dạng thường ngày. Chắc chắn có vấn đề ở đây.

Hoặc có thể nói, khu vực này có vấn đề.

Lộ Lâm Yến không muốn thể hiện sự bạo lực quá mức trước mặt bạn gái. Nhưng ngọn lửa giận dữ trong lòng như được châm thêm xăng, điên cuồng bùng cháy không ngừng.

Anh siết chặt nắm đấm, cắn răng đè nén cơn giận trong lòng. Cuối cùng, anh kéo Vân Xu quay người rời đi, lạnh lùng ném lại một câu: “Chúng ta xuống dưới lầu nói chuyện.”

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Vân Xu thuận tay bế chó con lên. Thân hình nhỏ bé ấm áp làm sắc mặt cô hơi dịu lại. Chó con vươn móng vuốt nhỏ chạm vào mu bàn tay cô, như thể đang an ủi.

Trương Thừa im lặng đi theo phía sau.

Khoảnh khắc cuối cùng rời khỏi phòng vẽ tranh, chó con từ trong lòng Vân Xu thò đầu nhỏ ra. Trong đôi mắt đen láy, phản chiếu hình ảnh phòng vẽ tranh với luồng hắc khí cuồn cuộn. Trong bóng đêm, ác ma lặng yên nhếch mép cười.

 

Loading...