Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Vị Hôn Thê Pháo Hôi Trong Tiểu Thuyết Huyền Học (11)

Cập nhật lúc: 2025-04-08 12:29:30
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt Vân Xu khẽ động, ừ một tiếng, rồi kể lại chuyện mình mơ thấy: “… Bọn họ chạm vào tôi, ngày hôm sau trên người tôi sẽ xuất hiện vết thương.”

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Cô vừa nói vừa vén tay áo dài lên, trên làn da trắng như ngọc có hai vết ngón tay rõ ràng, như thể bị ai đó nắm chặt.

Bầu không khí trong đại sảnh trở nên nặng nề.

Quản gia đứng phía sau khẽ động tay. Sắc mặt tiên sinh trầm xuống. Mỗi lần nhìn thấy vết thương trên người tiểu thư, anh đều rất tức giận.

Phù Xán Xán ngồi trên chiếc ghế sofa bên phải khẽ mím môi. Cô cũng cảm nhận được bầu không khí nặng nề xung quanh, trong lòng có chút khó chịu.

Nhưng nhiệm vụ vẫn phải tiếp tục.

Cô hỏi: “Nghe nói cô Vân mới chuyển đến đây mấy ngày gần đây, tình hình có khá hơn chút nào không?”

Theo lý thuyết, người sống ở nơi phong thủy tốt, tinh thần và thể chất cũng sẽ tốt lên theo.

Vân Xu lắc đầu: “Vẫn như trước đây, thậm chí có thể nói là nghiêm trọng hơn. Trước đây tôi mơ thấy công viên giải trí, mấy ngày nay lại mơ thấy những căn biệt thự âm u, còn mơ thấy cả những ngôi nhà cổ hoang phế, và những ngôi làng vắng vẻ.”

“Bọn họ… đều muốn tôi đi vào.”

Vân Xu nhớ lại cảnh tượng trong mơ, trong lòng một trận sợ hãi, đôi vai gầy khẽ run rẩy, rồi ngay lập tức được ôm vào lòng.

Yến Tân Tễ nhẹ nhàng vỗ về cô: “Chính là như vậy đấy. Các vị có cao kiến gì không?”

Vẻ mặt Phù Xán Xán trở nên nghiêm trọng. Chuyện này có lẽ không ổn rồi. Khu nhà chính của Yến gia không chỉ đơn thuần là phong thủy tốt. Cô đã nghe sư phụ nói rằng mấy đời quan chủ trước đã bày không ít trận pháp ở đây. Đa số tà khí ở khu vực này đáng lẽ không thể xâm nhập được mới đúng.

Cô nói ra điều này, mọi người nhìn nhau ngơ ngác.

“Trước khi cô Vân gặp chuyện, có từng chạm phải hiện tượng kỳ dị nào, hoặc đồ vật kỳ lạ nào không?” Người đàn ông trung niên Hoàng Khải hỏi.

Vân Xu nghiêm túc hồi tưởng một hồi lâu, rồi khẳng định nói: “Không có.”

Trong khoảng thời gian đó, cô cũng không đi ra ngoài nhiều.

Mọi người bắt đầu suy nghĩ đến những khả năng khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/vi-hon-the-phao-hoi-trong-tieu-thuyet-huyen-hoc-11.html.]

Là bị người nguyền rủa hãm hại?

Hay là bị một thế lực mạnh mẽ, đáng sợ nào đó theo dõi?

Hay là vô tình va chạm phải thứ gì đó?

Mọi người vừa hỏi vừa nhỏ giọng thảo luận, từng khả năng bị bác bỏ, nhưng sự việc vẫn không có tiến triển.

Vân Xu nghĩ nghĩ, rồi bổ sung: “Nhưng mà khi tôi ở cùng Tân Tễ, tình hình này sẽ tốt hơn rất nhiều.”

Vì điều này, Yến Tân Tễ mấy ngày gần đây cũng không ra ngoài, mỗi ngày đều ở bên cạnh cô. Công việc đều được anh cho người mang đến.

“Anh ấy có mệnh thuần dương, cho nên có chút giúp ích cho cô.” Trạm Dương Thu, người gần như chưa từng lên tiếng, đột nhiên nói. Mọi người lập tức bị thu hút sang.

Vân Xu nghi hoặc hỏi: “Mệnh thuần dương?”

Ánh mắt cô nhìn anh như một vũng nước trong veo. Trạm Dương Thu khựng lại một chút, rồi giải thích: “Người có mệnh thuần dương, hỏa khí vượng thịnh, mệnh cứng rắn, sẽ khiến tà khí tránh xa.”

Phù Xán Xán cúi đầu, giấu đi ánh mắt ảm đạm.

Trước đây, Phù Xán Xán từng nghĩ rằng Trạm Dương Thu đối với cô khác với những người khác. Nhưng khi Vân Xu vừa xuất hiện, nhận thức sai lầm này lập tức bị phá vỡ. Trạm Dương Thu đối với Vân Xu mới là sự khác biệt thực sự.

Trạm Dương Thu vốn không thích giải thích. Người khác không hiểu cũng không liên quan đến anh. Nhưng hôm nay, anh lại chủ động giải thích cho Vân Xu.

Bất kể là sự chú ý trước đó hay biểu hiện này, đều khiến Phù Xán Xán hiểu rõ rằng anh rất để tâm đến cô Vân.

Vân Xu nói: “Thì ra là như vậy, cảm ơn anh đã giải thích.”

Lúc này, Thông Hạ bất đắc dĩ nói: “Tình hình của cô Vân rất đặc biệt. Chúng tôi mấy người bàn luận nửa ngày trời mà vẫn chưa ra kết luận. Không biết Trạm Thiên Sư có cao kiến gì không? Hay là cứ nói ra để mọi người cùng tham khảo?”

Vân Xu mong đợi nhìn về phía anh. Cô có thể cảm nhận được những người khác đều có một phần kính trọng đối với Trạm Dương Thu.

Anh ấy chắc chắn rất mạnh, có lẽ có thể giúp cô.

Trạm Dương Thu không chút biểu lộ, tránh đi ánh mắt long lanh kia. Vừa rồi anh vẫn luôn chú ý đến sự trao đổi thông tin giữa hai bên, trong lòng đã có phỏng đoán: “Những chuyện này xảy ra vào khoảng sinh nhật hai mươi tuổi của cô… Cô hẳn là tụ linh thể.”

 

Loading...