Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 152: Ái thiếp của Nhữ Dương Vương (7)

Cập nhật lúc: 2024-10-18 22:20:14
Lượt xem: 12

Lúc này m.á.u trong lồng n.g.ự.c Trương Vô Kỵ đang sôi trào cuồn cuộn, nghe được lời này của Bách Hợp liền vội vàng gật đầu không nhừng, người Minh giáo gấp rút kéo Vi Nhất Tiếu dậy, Bách Hợp ngước lên bầu trời hô một câu: “Nếu chư vị còn muốn mạng, thì liền nhảy xuống, có lời gì xuống trước rồi nói sau.” Bách Hợp tuyệt đối không thể ném cơ hội cứu Lục Đại phái đến trên người Minh giáo, nếu mình đã dư sức, hơn nữa đây chỉ là chuyện thuận tay, thì nàng vẫn nguyện ý làm, huống chi nàng từng thay Diệt Tuyệt hoàn thành tâm nguyện, lại nhìn thấy nguyên chủ trong nhiệm vụ mà chính mình đã hoàn thành tâm nguyện, cái loại cảm giác này thật kỳ diệu, dù Bách Hợp không cứu người khác nhưng cũng phải cứu Diệt Tuyệt, phải cứu phái Nga Mi.

Nhảy xuống trước tiên vẫn là người của phái Võ Đang, bọn họ lo lắng cho an nguy của Trương Vô Kỵ, bởi vậy muốn xuống cứu hắn ta, cho nên Tống Viễn Kiều là người nhảy xuống đầu tiên, thân thể Bách Hợp vận khí tiếp lấy Tống Viễn Kiều, vừa đáp xuống đất, Tống Viễn Kiều nói tiếng “Tạ”, liền lại có liên tiếp người nhảy xuống.

Đang bao vây ở bên ngoài, đám người Vương Bảo Bảo đều không lên tiếng, trên tháp cao kia không chỉ có người của Lục Đại phái, mà còn có cả Quận chúa Triệu Mẫn nữa, nên người của phủ Nhữ Dương Vương tất nhiên không có dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ đành phải trơ mắt nhìn từng người của Lục Đại phái nhảy xuống.

Bởi vì lần này cũng không phải Trương Vô Kỵ ra tay cứu người, hơn nữa vừa nãy Bách Hợp nói chuyện thay Diệt Tuyệt sư thái, tuy tính tình Diệt Tuyệt cổ quái, nhưng bà cũng không phải một người vong ân phụ nghĩa, nếu không trong vở kịch gốc bà cũng sẽ không tình nguyện chịu c.h.ế.t cũng kiên quyết không tiếp nhận ý tốt của Trương Vô Kỵ. Bà cũng đáp xuống đất an toàn, sắc mặt hòa hoãn hiện lên một chút ý cười nói “Tạ” với Bách Hợp.

Đợi đến lúc cũng đã tiếp Triệu Mẫn xuống, cuối cùng trên tháp cao, Thần Tiễn Bát Hùng cũng đều lần lượt nhảy xuống, Hạc Bút Ông nhảy xuống trước, Bách Hợp vươn tay tiếp. Nhưng đến lúc Lộc Trượng Khách nhảy xuống, thì Bách Hợp lại đứng nguyên tại chỗ động không nhúc nhích.

‘Bùm’. Một tiếng nổ thật lớn. Vốn Lộc Trượng Khách cho rằng mình nhảy xuống sẽ có người tiếp đã bị rơi thẳng xuống đất, miệng mũi chảy máu, đầu vỡ toang, toàn thân run rẩy hai cái rồi không động đậy được nữa.

“…” Trông thấy một màn này, tất cả mọi người không khỏi trầm mặc lại, Hạc Bút Ông chứng kiến sư huynh chết, tức giận đến toàn thân run rẩy, liền nhảy qua chỉ vào mũi Bách Hợp mắng: “Sao ngươi không tiếp sư huynh của ta?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-152-ai-thiep-cua-nhu-duong-vuong-7.html.]

“Ta đã nói sẽ tiếp hắn ta lúc nào vậy?” Bách Hợp bày ra bộ dáng vô tội liếc Hạc Bút Ông, nàng cũng không nghĩ tới Lộc Trượng Khách lại cho rằng mình sẽ tiếp hắn ta, chính mình liền nhảy xuống. Nàng còn chưa kịp kêu chính hắn ta nghĩ biện pháp mà, ai bảo hắn ta tin tưởng mình như vậy?

Hạc Bút Ông tức giận muốn chết, hắn ta và Lộc Trượng Khách là đồng môn, cảm tình luôn luôn sâu đậm, lúc này chứng kiến sư huynh c.h.ế.t ở trước mặt mình, gân xanh trên trán không ngừng nhảy loạn, lại nhìn vẻ mặt đầy vô tội giả tạo của Bách Hợp, liền hận không thể dùng một chưởng đánh c.h.ế.t nàng. Nhưng hắn ta vẫn biết rõ mình không phải là đối thủ của Bách Hợp, bởi vậy liền cố nén sát ý trong lòng xuống, tức giận nói: “Rõ ràng ngươi có thể cứu huynh ấy. Vì sao không cứu?”

Nàng chính là không muốn cứu đó, trong nội dung vở kịch, Hàn cơ và Lộc Trượng Khách c.h.ế.t chung đã là nỗi nhục lớn rồi. Lúc này nàng còn chưa chủ động đối phó với Lộc Trượng Khách thì chính hắn ta đã c.h.ế.t rồi, giống hệt nội dung trong vở kịch như đúc, như vậy không tốt sao?

Bách Hợp không nói gì, mọi người nhìn Hạc Bút Ông nổi trận lôi đình, khóe miệng không nhịn được đều kéo ra. Trong lòng Trương Vô Kỵ lại càng vui sướng khó nén, khi hắn ta còn nhỏ từng bị Nhị Lão Huyền Minh hãm hại, suýt nữa đã c.h.ế.t rồi, giờ đây nhìn thấy Lộc Trượng Khách rơi vào kết cục như vậy, không khỏi thầm mắng một câu “Đáng đời”, lại trông thấy Hạc Bút Ông phẫn nộ dị thường, tuy nói bởi vì chuyện Bách Hợp g.i.ế.c Vi Nhất Tiếu mà Trương Vô Kỵ bất mãn với nàng, nhưng lúc này chuyện nào ra chuyện nấy, lúc hắn ta đang muốn mở miệng nói chuyện giúp, thì động tác của Tiểu Chiêu còn nhanh hắn ta: “Đây là chính bản thân hắn ta nhảy xuống, Bách Hợp cô nương muốn cứu thì cứu, sao có thể nói nhất định phải cứu hắn ta?” Vừa nãy Tiểu Chiêu cũng nghe thấy tiếng hô của Triệu Mẫn, nên tất nhiên biết tên của Bách Hợp, lúc này nói xong còn quay đầu cười nói tự nhiên với Bách Hợp, ánh mắt còn lộ ra thần sắc dịu dàng.

Chỉ là bộ dáng này nàng ấy mê hoặc được Trương Vô Kỵ cũng hoảng thần một lúc, nhưng lại khiến cho toàn thân Bách Hợp trực tiếp run lên, vội vàng lắc lắc cánh tay mới thoát khỏi cái loại cảm giác sợ hãi toàn thân này, nói với Hạc Bút Ông: “Ta chính là không cứu đó, thì sao?” Hạc Bút Ông cũng không phải đối thủ của nàng, nghe như thế ngược lại cũng không dám lên tiếng nữa, bởi vậy oán hận ôm lấy Lộc Trượng Khách đã ngừng run rẩy, vừa trừng Bách Hợp, vừa vận khinh công bay ra khỏi đám đông.

Chờ hắn ta vừa đi mất, người của Lục Đại phái mới đồng thanh nói tiếng “Tạ”, Bách Hợp lắc đầu: “Chỉ là tiện tay mà thôi, cũng bởi vì thế lửa lớn mà thuận thế làm thôi, Trương giáo chủ, lúc này ngươi vẫn còn cố ý muốn trợ giúp Minh giáo nữa sao?” Lời này của Bách Hợp vừa hỏi ra, Trương Vô Kỵ mới nhớ tới chuyện lúc trước, lúc này ngẫm lại, hắn ta đã ẩn ẩn đoán được, nếu luận nội lực, chỉ sợ chính mình không phải là đối thủ của Bách Hợp, nhìn thấy Triệu Mẫn, không khỏi sinh ra vài phần giận chó đánh mèo: “Bản lĩnh của Quận chúa nương nương thật lớn, giấu một cao thủ như vậy ở trong phủ, chẳng lẽ trêu đùa Trương Vô Kỵ ta rất thú vị sao?”

Lời này của hắn ta vốn chỉ là thấy Minh giáo lâm vào nguy cơ, chính mình lại không có khả năng cứu được tính mạng của một hảo hán như Phạm Diêu nên xúc động mà phát ra thôi, nhưng Triệu Mẫn lại cực kỳ vô tội, cũng không phải nàng ấy ra lệnh cho Bách Hợp g.i.ế.c người, cũng không phải nàng ấy giấu Bách Hợp ở trong phủ Nhữ Dương Vương, trong một cái Vương phủ rộng lớn có nhiều người như vậy, Phạm Diêu lẻn vào được, thì Bách Hợp cũng lẻn vào được có gì kỳ quái?

 

Loading...