Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 336.1

Cập nhật lúc: 2024-11-07 19:59:54
Lượt xem: 3

“Kiếm tu? Dĩ nhiên là Kiếm tu?” Sắc mặt Âm Cửu Long hết sức khó coi, nắm tay siết đến nỗi vang lên ‘Răng rắc’, mọi người đều biết Kiếm tu muốn bước vào Nguyên Anh kỳ vô cùng khó khăn, nhưng Kiếm tu bình thường đều đã có được lực sát thương cường đại, cho dù Kiếm tu bình thường vượt cấp đối địch, cũng có đủ tư bản để khắc chế cường địch, hơn nữa vừa nãy Âm Cửu Long lại từng đấu một chưởng với Bách Hợp, biết rõ bản thân nàng mang linh căn hệ Lôi, vốn tưởng rằng nàng chỉ học được mỗi công pháp hệ Lôi thôi, dưới tình huống Vô Hoành đánh với nàng, bởi vì tu vi cao hơn nàng một mảng lớn, nói không chừng có thể bắt lấy nàng, ai ngờ Bách Hợp lại là một Kiếm tu, hơn nữa còn có được thuộc tính Lôi có thể khắc chế tà đạo!

Ngay từ đầu Vô Hoành cũng hơi hốt hoảng, nhưng ngay lập tức liền bình tĩnh lại. Tuy Bách Hợp luyện bí quyết phi kiếm mà lão giả để lại trong một thời gian ngắn, nhưng dù sao cũng là lần đầu tiên đối chiến. Vô Hoành nhìn ra được nên lá gan liền dần dần lớn lên, lão ta cầm một cây Chiêu Hồn Phiên trong tay, chỉ nhẹ nhàng run lên, liền có mấy tên Âm thi đầy m.á.u nhảy ra, loại Âm thi người không ra người quỷ không ưa quỷ này, linh hồn bị nhốt trong Phiên, vĩnh viễn không được siêu sinh, vô cùng ác độc hung mãnh. Âm thi bên trong đều mang oán khí đầy lòng, lúc này vừa nhảy ra, trong đấu trường liền lập tức tràn ngập âm vụ, mùi tanh hôi khó ngửi. Bách Hợp thử một thời gian ngắn, dần dần sau khi đấu pháp thuận tay, thanh kiếm nhỏ được luyện từ Tử Lôi Âm trúc kia liền phát ra ánh lửa điện, không đợi Vô Hoành phản ứng lại, đã trực tiếp cắt ngang qua lão ta, âm khí bên ngoài cơ thể lão ta, dưới tiếng ‘Đùng đùng’ không dứt của sấm sét, lập tức bị xé toang, đầu bay lên, m.á.u tươi b.ắ.n ra, một nguyên hình lớn cỡ lòng bàn tay đang định lao ra khỏi trận chạy trốn, Bách Hợp liền chỉ huy phi kiếm nháy mắt xuyên thủng lão ta.

Lúc này Vô Hoành chỉ kịp phát ra một tiếng thét lớn, nguyên hình lập tức liền bị sét oanh tạc. Lần này Vô Hoành đã tan thành mây khói, Bách Hợp vươn tay nhặt túi trữ vật và Chiêu Hồn Phiên lúc nãy đang nằm trên mặt đất lên, vô ý thức liếc qua Hạ Thiên Băng ở gần đó, hơi mỉm cười, cất Chiêu Hồn Phiên vào trong túi trữ vật, treo vào thắt lưng của mình.

“Cửu Giới, ngươi có ý gì? Muốn công khai làm trái quy định?” Âm Cửu Long thấy đại tướng dưới trướng của mình chết, trong lòng vô cùng đau đớn, tuy tu sĩ Nguyên Anh kỳ trong Quỷ Vương tông có nhiều, nhưng mỗi một tu sĩ Nguyên Anh kỳ c.h.ế.t đi đều là tổn thất rất lớn trong tông, lúc này Âm Cửu Long nổi giận vô cùng, khi nhìn thấy Bách Hợp đi ra, thân thể lại vô ý thức run lên, một ảo ảnh âm xà chín đầu trong cơ thể lao ra thân thể phóng thẳng đến Bách Hợp, không đợi người của Tử Lôi Âm tự ra tay giúp đỡ, Bách Hợp hừ lạnh một tiếng, vừa nãy ngự kiếm g.i.ế.c người nên lúc này trong lòng ít nhiều đã biết có chút nhận định, hơn nữa không biết có phải đã g.i.ế.c Vô Hoành, giúp Hạ Bách Hợp báo thù hay không, mà lần đầu tiên nàng cảm thấy mình khống chế thân thể hết sức thuận lợi, trường kiếm đã bay ra ngoài, vốn trên thân kiếm đã được bổ sung lực Thiên Lôi, sau khi ôn dưỡng cùng với pháp lực của Thiên Lôi kiếp trong gân mạch của Bách Hợp thì hiệu quả khắc chế tà ma lại càng tốt hơn, Âm Cửu Long tuy nhiên đã là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, nhưng đầu rắn vừa cắn phải phi kiếm, liền phát ra một tiếng gào thét, nháy mắt liền lùi về trong thân thể Âm Cửu Long.

Sắc mặt Âm Cửu Long hơi trắng bệch, n.g.ự.c của Bách Hợp cũng khó chịu, công lực của nàng quá yếu, tuy kiếm lợi hại, nhưng dù sao pháp lực kém Âm Cửu Long, trên mũi kiếm của nàng vẫn bị âm khí ăn mòn một khúc, kéo theo nàng cũng bị chút nội thương, nhưng tất nhiên Âm Cửu Long cũng không có chiếm được chỗ tốt, ngược lại hai người xem như lưỡng bại câu thương.

“Tốt, tốt tốt…” Tàn khốc trong mắt Âm Cửu Long chợt lóe lên, trụ trì Tử Lôi Âm tự liền mỉm cười: “Làm phiền Hạ sư muội, không biết giờ kim sư – tiền bối Vô Ngã Viêm có khỏe không?”

Nghe thấy tên của Vô Ngã Viêm, nắm đ.ấ.m đang siết chặt của Âm Cửu Long không tự chủ buông lỏng, trên mặt lộ ra thần sắc sợ run, sau khi do dự một phen, liền oán hận cắn răng ngồi xuống.

Trận đấu kế tiếp, tuy trong Quỷ Vương tông cũng có chuẩn bị, nhưng bởi vì có công pháp Phật đạo của Tử Lôi Âm tự nên liền khắc chế bọn họ, hơn nữa hai bên tranh đấu nhiều năm, đều vô cùng hiểu rõ thủ đoạn của đối phương, ngược lại có thắng có thua, cuối cùng ngược lại là trận chiến của Bách Hợp g.i.ế.c Vô Hoành đó đã trở thành điểm mấu chốt để Tử Lôi Âm tự thắng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-336-1.html.]

Lúc đám người Âm Cửu Long mang theo sắc mặt âm trầm rời đi, liền quay đầu nhìn thoáng qua Bách Hợp, Bách Hợp cũng không sợ bọn họ, khi nhìn thấy một trưởng lão trong Quỷ Vương tông đang khiêng quan tài, nàng lạnh lùng cười cười, lòng bàn tay hơi nhúc nhích, một đạo kiếm quang màu tím nhạt liền bay ra ra ngoài, tốc độ ngang bằng với ánh sáng gần như rất nhiều người cũng không thấy rõ. Tia sáng này chớp mắt liền đánh bay nắp quan tài, hai cỗ cương thi nam nữ mặc áo đỏ nhảy ra, sau khi cảm giác được khí vừa mới khiêu khích là ở bên phía Bách Hợp, liền thét chói tai đánh về hướng Bách Hợp.

Bách Hợp liền xoay người tránh đi, đám người Vô Cực tông đang đứng sau lưng nàng liền lộ ra, đứng đầu chính là đại đệ tử Diệp Vị Ương của Huyền Âm Tử trong Vô Cực tông và Hạ Thiên Băng đang ôm con, nàng ta đi đâu cũng đều thích mang theo đứa con này của mình, có lẽ là vì trải qua mấy đời, cho nên nàng ta không dễ tin người khác, xưa nay đều mang theo con bên cạnh nàng ta. Nghe nói trước kia hai cỗ cương thi này từng là cha mẹ của tên nuôi thi kia, sau khi bị vị trưởng lão của Quỷ Vương tông luyện thành cương thi liền tràn đầy oán khí cực kỳ hung hãn, vị trưởng lão của Quỷ Vương tông này đã đạt tới trình độ Nguyên Anh trung kỳ, cho nên tất nhiên thực lực của cương thi của lão ta cũng không kém, đã đạt tới tu vi Kim Đan hậu kỳ, dưới một cái bắt tiện tay, Diệp Vị Ương chỉ kịp bảo vệ Hạ Thiên Băng, nhưng Hạ Thiên Băng lại không tránh kịp, mà hình như tên cương thi kia nhìn trúng Diệp Vô Nhược, nên mục tiêu cũng không phải Hạ Thiên Băng, trong chớp mắt, đứa con trai của nàng ta đã liền bị bắt đi.

Cương thi thích nhất là m.á.u của đồng nam đồng nữ, nhất là bản thân Diệp Vô Nhược chính là đơn thiên linh căn, tuy nói đan điền bị hủy, nhưng bản thân loại linh căn này chính là đại bổ, hai tên cương thi một trái một phải cắn vào cổ Diệp Vô Nhược, ánh mắt Diệp Vô Nhược hiện lên thần sắc sợ hãi, còn chưa kịp kêu ra tiếng, thân thể đã liền nhanh chóng khô quắt ngã xuống.

Tình huống như vậy chỉ phát sinh trong tốc độ ánh sáng, tất cả mọi người không khỏi sợ ngây người. Vốn ngay từ đầu Bách Hợp chỉ muốn dọa Hạ Thiên Băng, khiến cho nàng ta cũng nếm thử mùi vị lần lượt bị người hãm hại thôi, lại không ngờ con của họ lại không thể thoát khỏi. Vốn Bách Hợp cũng lắp bắp kinh hãi, nhưng ngay lập tức trong lòng liền có một cỗ cảm giác sảng khoái xông lên đầu, hàng hưng phấn đến gần như muốn hét vang, phải thật lâu sau mới đè xuống được cái loại cảm giác không thể hiểu nổi đó ở trong lòng. Mà Hạ Thiên Băng nhìn thấy tình huống như vậy, cả người đều đã ngây dại.

Lúc này tên khiêng thi của Quỷ Vương tông mới phục hồi tinh thần lạ, một tay đánh pháp quyết lên người cương thi, hai cỗ cương thi liền không còn hung hãn như lúc nãy nữa, mà khôi phục lại thần sắc đờ đẫn, bị thu về quan tài.

“Sư huynh, quan tài thì phải khiêng vững một chút, bây giờ ngộ sát người, các ngươi nói phải làm sao đây?” Bách Hợp đứng dậy, nghĩa chính ngôn từ chỉ trích tên khiêng thi kia. Tên khiêng thi kia tức giận gần chết, nhưng nghĩ đến thân phận của Bách Hợp, lại đành cưỡng ép nuốt xuống khẩu ác khí này, người trong ma đạo đều làm việc tùy tâm sở dục, trước nay đều là họ cho người khác chịu thiệt, khi nào đến phiên họ phải nén giận chứ? Nhưng hết lần này tới lần khác núi dựa của Bách Hợp quá cứng rắn, vị Vô Ngã Viêm ở phía sau nàng kia hầu như có thể xưng là người đứng đầu đại lục, chỉ cần Vô Ngã Viêm vẫn còn, nào có ai dám gây sự với nàng?

Cho nên biết rõ tia sáng vừa nãy có khả năng là Bách Hợp động tay, vì thế dù trong lòng tên khiêng thi kia tức giận muốn g.i.ế.c người nhưng cũng không dám lên tiếng, chỉ phải nén giận: “Vậy sự muội muốn thế nào?”

 

Loading...