Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 372.1

Cập nhật lúc: 2024-11-07 20:18:01
Lượt xem: 3

Sở Vân Dương giống như một tên điên, không biết có phải chứng kiến việc Tô thị mất thai nhi lại bị Bách Hợp xếp đặt bẫy rập khiến cho hắn phát ra hung tính. Hung hăng giằng co một hồi với Quách Bách Hợp, đến xế chiều mới ly khai. Bách Hợp một lần nữa trở lại cỗ thân thể của Quách Bách Hợp đã được tắm rửa sạch sẽ bôi dược, cảm thấy toàn thân cao thấp chỗ nào cũng đau. Sở Vân Dương cắn cỗ thân thể này bị thương rất nhiều chỗ, hành động thô bạo. Bách Hợp không lộ ra thần sắc khó chịu, nhưng ngược lại đám người Phất Phong đau lòng khóc rất lâu. Cùng với nhiều ngày Sở Vân Dương không có lại đến cung Tử Thần ra, Tô thị bên kia người đã được bảo trụ rồi, nhưng mà thân thể hư nhược không nói. Ngày ấy bị Bách Hợp thiết kế, liền khó thở không thông mà ngất đi, nhiều ngày mới tỉnh lại, tuy mệnh đã lưu lại rồi, nhưng trong lòng nàng ta cũng không cảm kích Bách Hợp, bởi vì theo “cọc ngầm” trong điện Trường Sinh truyền tin, mỗi ngày nàng ta đều chửi bới Bách Hợp.

Nhưng nàng ta càng chửi bới lợi hại, Bách Hợp lại càng cao hứng.

Mười ngày trôi qua, vết thương trên mặt Dương Ngọc Như đã dưỡng tốt, lúc nàng ta lĩnh mệnh đến cung Tử Thần khiêu vũ theo lệnh của Bách Hợp, thì vết thương trên cổ cùng với trên người của Bách Hợp do Sở Vân Dương gây ra cũng gần như lành lặn.

Sở Vân Dương tra tấn nàng, nàng sẽ nghĩ phương pháp tra tấn các nữ nhân của Sở Vân Dương. Trên mặt Dương Ngọc Như đã bớt sưng, nhưng vẫn còn dấu vết xanh tím, cho dù bôi mỡ dày, nhưng mà khó có thể che giấu. Nàng ta vốn không muốn tới, nhưng mà không thể không tới, ai nói nàng ta không có thực quyền? Thực ra bản chất của nàng ta là không muốn chịu thua, cũng không muốn nhận mệnh cùng sự thật bức bách, nàng ta một mình một người tại cung Tử Thần điên cuồng khiêu vũ, nhảy hơi một một chút mới dừng lại nghỉ, liền có một ma ma cầm một sợi roi mảnh quật nàng ta, đánh cho nàng ta đau ê ẩm, không dám dừng lại.

Nhưng trong cung Tử Thần này căn bản không có người xem nàng ta khiêu vũ, khiến cho Dương Ngọc Như cảm thấy mình giống một tên hề. Dù cho khiêu vũ là sở trường, cũng là thứ nàng ta yêu thích nhất từ nhỏ tới lớn, nhưng lúc này lại mang cho nàng ta cảm giác bị sỉ nhục. Trong lòng nàng ta liền thề với chính mình, muốn có một ngày đem Bách Hợp tra tấn trở lại như vậy. Ôm ý niệm như vậy, Dương Ngọc Như mới có thể chống đỡ được một tháng. Lúc ấy Tô thị Đức phi đã dưỡng bệnh tròn một tháng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-372-1.html.]

Hai tháng này Hoàng thượng chưa từng triệu Bách Hợp thị tẩm, cũng không đến cung Tử Thần, khắp hậu cung đã đồn đại có phải Bách Hợp lại thất sủng lần nữa không? Khi chúng phi tần mừng rỡ truyền tin này cho nhau, thì Bách Hợp lại tỏ vẻ chẳng hề bối rối.

“Vị kia một khi đã đầy hai tháng liền không an phận, theo ngu ý của nô tài, nương nương lúc trước quá tốt bụng, không nên cứu nàng ta, lưu lại một cái mầm tai họa như vậy”. Gần đây cung Tử Thần rất quạnh quẽ, trước đó vài ngày có kẻ đến nịnh nọt Bách Hợp giờ đã biết mất dạng. Phất Ngọc chải mái tóc dài đen láy mới gội của Bách Hợp xong, mát xa đầu cho nàng rồi đem tin tức hôm nay thăm dò được nói cho Bách Hợp nghe: “Bữa tối nô tài nghe nói, vị kia tự mình tại phòng bếp nhỏ hầm canh gà nhân sâm, bưng tới điện Thái Cực cầu kiến Hoàng Thượng.

Bách Hợp cười lạnh, không đem cái tin tức này vào tai; Sở Vân Dương tới hay không không cùng nàng quan hệ, nhiệm vụ của nàng chính là tra tấn Dương Ngọc Như, để cho nàng ta thất sủng. Hôm nay nhiệm vụ đã hoàn thành được một nửa; Sở Vân Dương không đến là tốt nhất, miễn cho nàng vừa nhìn đã thấy buồn nôn.

Một thời gian ngắn hắn không tới, Bách Hợp dưỡng được da thịt sáng long lanh, hai gò má ửng hồng, khí sắc còn tốt hơn trước kia, mà cũng không điểm đàn hương mà Sở Vân Dương đưa tới. Dù sao Quách Bách Hợp cũng không có thể mang thai. Sở Vân Dương cũng hiểu rõ trong lòng, cho nên hai tháng này không để người đem đàn Hương tới, hắn biết rõ nàng không có khả năng hoài thai.

“Tự nàng ta tìm mệt, Bổn cung mệt mỏi, sớm đi khóa cửa cung….” – Bách Hợp lười biếng duỗi lưng một cái, lời nói còn chưa xong, đã thấy trong gương đồng trước mặt là thân ảnh cao gầy của Sở Vân Dương chẳng biết đứng đó từ lúc nào. Giờ hắn đang đứng cách nàng không xa, ánh mắt cùng ánh mắt trong gương của Bách Hợp nhìn nhau, chính là xem nàng nhếch khóe miệng cười.

Loading...