Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 373: [Cung đấu] Quý Phi bia đỡ đạn (12)
Cập nhật lúc: 2024-11-07 20:18:16
Lượt xem: 4
Sự tình dọa người như vậy, Phất Ngọc vừa nghĩ tới những lời mình vừa nói qua, sắc mặt trắng bệch, thân thể run lẩy bẩy không ngừng, thậm chí lời thỉnh an Hoàng Thượng cũng không thể thốt ra khỏi miệng.
“Nhìn ngươi xem, không có tiền đồ! Mau lăn xuống!”- Bách Hợp hừ lạnh một tiếng, giơ chân đá vào bên hông Phất Ngọc một cước. Bị cú đá thức tỉnh, Phất Ngọc phục hồi lại tinh thần, cùng mấy đại cung nữ cuống quýt quỳ rạp xuống đất, thỉnh an Sở Vân Dương rồi nối đuôi nhau lui ra ngoài.
Bách Hợp ngồi trước bàn có gương đồng, lúc này vừa muốn đứng dậy, Sở Vân Dương lại giống như rất bình thường đi tới, đặt hai tay lên vai Bách Hợp, bế nàng lên giường, sờ sờ mái tóc dài bóng loáng như vải sa tanh: “Ái phi không cần đa lễ”.
“Chân của nô tỳ rất đau…” – Hình như Sở Vân Dương đã quên lần trước hắn phát điên thế nào, chỉ lộ vẻ mặt tao nhã, mỉm cười cúi đầu hôn khẽ lên trán Bách Hợp. Bách Hợp chỉ thấy giống như bị rắn độc chạm qua, toàn thân tóc gáy dựng đứng, trong miệng nỉ non một câu, hận không thể dùng một cước như vừa đạp Phất Ngọc để đạp Sở Vân Dương. Nàng cười cười, hai người coi như quên việc đã từng xảy ra.
Sở Vân Dương lần này tới không mang theo người hầu, hắn nghe được lời của Bách Hợp cũng không giận, ngược lại còn cười bế Bách Hợp lên. Bách Hợp giả bộ ôm cổ hắn, nhân lúc ấy dùng móng tay được cắt sửa tinh tế cào hắn một cái. Thấy Sở Vân Dương vẫn bình ổn, giống như không cảm thấy đau đớn, lúc này mới tỏ vẻ đau lòng vuốt ve phần cổ hắn: “Tối nay Đức phi muội muội không phải xin Hoàng thượng hưởng dụng canh gà hay sao, Người tính làm sao mà đền đáp ân của tiểu mỹ nhân đây…”
“Nàng là đứa ngốc! Người khác tới đưa canh gà, hết lần này tới lần khác nàng không biết xun xoe” – Giọng nói của Sở Vân Dương có vài phần u oán, nhưng nghe tới Tô thị, thì sắc mặt lại trầm xuống, ánh mắt đã có chút âm lệ. Tô thị đã bị hai nam nhân xem qua thân thể, mặc dù nói là cứu tính mạng nàng ta, nhưng đối với Sở Vân Dương không khác gì tàn hoa bại liễu; không những vậy Tô thị không thể sinh hạ nhi tử. Nàng ta tuổi đã không nhỏ, Hoàng đế lại có mục tiêu mới về sau làm sao còn để ý tới nàng ta; có nhớ tới cũng chỉ ghét bỏ, việc Tô thị thất sủng là hiển nhiên.
Hậu cung đấu đấu g.i.ế.c giết không thấy máu, Quách Bách Hợp trước đây thoạt nhìn khí thế hung hăng, nhưng thật ra gây thương tổn cho kẻ khác không nhiều. Ít nhất theo nội dung tình huống chuyện, nàng ấy đơn giản chỉ thua vì Dương Ngọc Như và Tô thị liên thủ, thậm chí không tạo ra tổn thất gì cho hai người kia mà đã bị thất bại. Nay Bách Hợp chỉ thay đổi phương thức một chút, Tô thị bị thất sủng, về sau cũng không còn khả năng phục sủng. Một động tác đơn giản, không chỉ cứu tánh mạng nàng ta, mà còn đánh cho nàng ta rớt xuống vực sâu vạn trượng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-373-cung-dau-quy-phi-bia-do-dan-12.html.]
“Bách Hợp, sinh hoàng tử cho trẫm” – Sở Vân Dương đè Bách Hợp xuống. Trong mắt hắn lộ ra vài phần quỷ dị, tay sờ lên má Bách Hợp, mắt híp lại một nửa, để cho người ta nhìn không nắm rõ được cảm xúc. Lời này vừa thốt ra, trong lòng Bách Hợp dâng lên một cảm giác bi thương, nàng không chút suy nghĩ dùng toàn bộ sức mạnh, đạp một cước lên người Sở Vân Dương đang cúi trên người mình: “Cút”.
Sở Vân Dương không hề có phòng bị, cũng không ngờ Bách Hợp sẽ giơ chân lên đạp mình. Bách Hợp dùng lực rất lớn, Sở Vân Dương không phòng bị nên đã bị nàng đạp xuống, ngã sấp xuống đất một lúc rồi mới ngồi dậy, thần sắc vô cùng phức tạp. Ánh mắt nguyên bản lành lạnh, lại lộ vẻ quỷ dị không tức giận, nhìn Bách Hợp đột nhiên lại há mồm nở nụ cười: “Hahaha, quả nhiên!”.
Bách Hợp cố nín nhịn cảm giác muốn lấy d.a.o đ.â.m c.h.ế.t cái tên tâm thần dễ xúc động này trong lòng, mặt mỉm cười hướng Sở Vân Dương chìa tay ra: “Hoàng Thượng vừa mới làm sao vậy? Thần thiếp lại cảm thấy Hoàng Thượng giống như thay đổi, dọa thần thiếp thất nghi rồi”. Muốn nàng sinh nhi tử? Lúc trước hạ dược thoải mái đến vậy; nay biết rõ thân thể Quách Bách Hợp không hoài thai được lại đem những lời như vậy kích thích nàng. May mắn nguyên chủ không còn ở đây, chỉ e nếu nghe thấy cũng không biết được trong lòng có cảm giác gì.
Sở Vân Dương duỗi tay qua, Bách Hợp đang muốn rút tay về; hắn lại nhanh như chớp, một tay bắt được Bách Hợp, kéo nàng từ trên giường xuống. Nhìn thấy nàng hoảng sợ, hắn không nhịn được nở nụ cười, xoay người áp nàng dưới người. Linh hồn bay trong không trung, Bách Hợp cũng không thèm đi xem tình cảnh trong cung Tử Thần, thẳng đến lúc có người hầu hạ Sở Vân Dương đứng dậy rời đi, Quách Bách Hợp có cung nữ hầu hạ rửa ráy sạch sẽ thì Bách Hợp mới trở về cỗ thân thể này.
“Chúc mừng nương nương” – Trong thời gian một đêm, những kẻ vốn xa lánh cung Tử Thần một lần nữa lại xuất hiện, mang theo vẻ mặt nịnh bợ. Bách Hợp không thèm nhìn bè lũ xu nịnh này, bên ngoài một đám cung phi đã chờ tới lúc hướng nàng thỉnh an; ngay cả cái người dùng một nồi canh gà nhân sâm hầm cách thủy cũng không thấy được tâm Hoàng Đế – Tô thị Đức phi cũng ở đó. Lúc Bách Hợp đi ra, suýt nữa không nhận ra nữ nhân vừa đen vừa gầy cùng với tiểu mỹ nhân mảnh mai nhưng trong trẻo lạnh lùng kia là một người.
Mất đi đứa bé, Tô thị vừa đen vừa gầy, đám nữ nhân hậu cũng đã có mấy khuôn mặt mới. Sở Vân Dương gần đây lâm hạnh một đám tiểu mỹ nhân, có mấy người có tư sắc xuất chúng. Ngoài ra còn có một biến hóa rất lớn, chính là Dương tài tử Dương Ngọc Như rồi. Nàng ta là người được thị tẩm sớm nhất trong đám cung nhân mới tiến cung lần đó, nhưng nay vẫn giữ lấy phong hào tài tử. Ngắn ngủn trong thời gian hai tháng, nàng ta thay đổi rất nhiều.
Nàng ta tăng cân!!!