Xuyên Nhanh: Sau Khi Nữ Phụ Ác Độc Trở Thành Vạn Nhân Mê - Quyển 1: Nữ phụ cổ đại ôm bụng bầu chạy trốn - Chương 47

Cập nhật lúc: 2025-04-11 07:32:14
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ba ngày trước thần có con trai, vì vậy thần đã nghĩ đi nghĩ lại, muốn trong lễ tắm ba ngày hôm nay xin phong thế tử cho con trai thần.”

Xin phong thế tử.

Những lời này giống như chọc tổ ong vò vẽ của triều thần, ai nấy đều tức giận nhìn Tấn Vương, chỉ trích Tấn Vương quá hoang đường vô lý. Đặc biệt đứng đầu là Liễu Thái phó, Liễu Thái phó là phụ thân của Liễu quý phi. Khi Liễu quý phi đuổi theo Tấn Vương khắp kinh thành, Liễu Thái phó cũng rất vui khi nhìn thấy điều đó. Nếu không thì trước khi Liễu quý phi lấy chồng đã không có tin đồn rằng Liễu quý phi say mê Tấn Vương. Phải biết rằng một khi gia đình có con gái chưa lấy chồng mà có liên quan đến một người đàn ông, điều này thật sự không thể nói cho rõ được. Nếu muốn dập tắt những tin đồn, chỉ có một cách duy nhất là kết hôn với người đàn ông đó.

Có thể hình dung rằng lúc đó Liễu Thái phó đã coi Tấn Vương là con rể tương lai của mình. Nhưng Tấn Vương không chơi bài theo lẽ thường, hắn không thích chính là không thích, cho dù lúc tin đồn trở nên dữ dội nhất cũng không hề thay đổi. Cuối cùng, khi có đợt tuyển tú Liễu quý phỉ chỉ có thể vào cung và trở thành người phụ nữ của Hoàng Đế.

Đương nhiên, việc vào cung đối với bản thân Liễu quý phi mà nói là mang theo tâm trạng muốn khiến Tấn Vương hối hận. Nhưng đối với Liễu Thái phó mà nói thì đây là biện pháp tốt nhất giải quyết vướng mắc của họ với Tấn Vương.

Kể từ đó, hai người từng chung đụng khá hợp nhau đã hoàn toàn cắt đứt quan hệ. Sau đó, chỉ cần đó là chuyện do Tấn Vương đưa ra, Liễu Thái phó luôn có thể nghĩ ra một vạn lý do để bác bỏ.

Đặc biệt là hôm nay xin phong thế tử cho một đứa bé mới được sinh ra ba ngày trước, Liễu Thái phó cảm thấy Tấn Vương thật hoang đường.

Hừ! Con gái xinh đẹp phóng khoáng của ông ta là quý nữ Lương Đô thì không cần lại cứ muốn một Hoa Nương xuất thân từ Hoa Lâu. Nhìn xem, mới bao lâu, Tấn Vương đã bị Hoa Nương kia làm cho mất cả tâm trí, lại làm một chuyện hoang đường là xin phong cho một đứa bé chưa đầy tháng làm thế tử.

"Vương gia, ngài thật sự rất hồ đồ. Phàm là nhà có quy củ, thậm chí họ sẽ không đặt tên cho trẻ con dưới một tuổi. Chỉ sợ phúc khí của đứa bé quá lớn, không thể đè được số mệnh, nó sẽ c.h.ế.t yểu. Nhưng ngài thì hay rồi, xin phong đứa bé mới ba ngày tuổi làm thế tử. Ngài cũng không sợ..."

"Lão thất phu!" Phổi Tấn Vương sắp nổ tung rồi, ngày thường không muốn tính toán chi li với ông ta, ông ta cho rằng đường đường Tấn Vương của Đại Lương lại sợ Liễu gia hay sao? Hôm nay hắn vui vẻ đến xin phong thế tử cho con trai mình, liên quan gì đến ông ta hả? Vậy mà ông ta dám nguyền rủa con trai mình c.h.ế.t yểu! Không muốn sống nữa phải ư?

Nếu không phải Hoàng Đế đang ngồi trên ngai vàng nhìn chằm chằm, Tấn Vương đã động tay đánh Liễu Thái phó rồi.

"Ngài, ngài, ngài đang mắng ta cái gì?" Liễu Thái phó tức đến rung râu.

"Lão thất phu." Tấn Vương lại mắng: "Bản Vương xin phong con trai ta làm thế tử có liên quan gì đến ngươi không? Ai mượn ngươi ăn no rửng mỡ lo lắng cho sự an nguy của con trai bản Vương chứ. Còn ăn nói linh tinh nguyền rủa con trai bản Vương, ngươi tin hay không, nếu ngươi còn nói thêm một lời nữa thì bản Vương sẽ dám đá c.h.ế.t ngươi dưới con mắt của Hoàng thượng.”

Liễu Thái phó: "..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-sau-khi-nu-phu-ac-doc-tro-thanh-van-nhan-me/quyen-1-nu-phu-co-dai-om-bung-bau-chay-tron-chuong-47.html.]

Lão Thái phó đáng kính chưa từng bị người ta chỉ mũi mắng như vậy, suýt chút nữa ngất xỉu vì tức giận.

"Thái phó, Thái phó, Thái phó đại nhân." Quan viên bên cạnh nhanh chóng giúp Liễu Thái phó ấn huyệt nhân trung.

Sau khi Liễu Thái phó tỉnh táo lại, ông ta phản bác Tấn Vương: "Vương gia, ngài là Cao Nhất phẩm thân vương, kéo một sợi tóc động toàn thân, tương lai con trai ngài sẽ kế thừa mọi thứ từ ngài. Ngôi vị thế tử quan trọng như thế nào, ngài lập một đứa bé chỉ mới ba ngày tuổi. Nếu có chuyện gì thay đổi, chẳng lẽ bệ hạ lại trong một khoảng thời gian ngắn lập lại lần nữa hay sao?”

'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'

"Cái gì? Ý của ngươi là bản Vương không thể nuôi sống con trai mình.” Tấn Vương không quan tâm đến cái gì mà nghĩa lớn, chỉ bắt được ý nghĩa lộ ra trong lời nói của Liễu Thái phó nhất quyết không buông.

"Vương gia, ngài đừng càn quấy." Liễu Thái phó tức giận phất tay áo.

"Bản Vương thấy ngươi mới là kẻ được đằng chân lân đằng đầu, can thiệp quá sâu đấy." Tấn Vương trừng mắt nhìn ông ta.

"Được rồi, cãi nhau cái gì?" Hoàng Đế vẫn luôn như người vô hình cuối cùng cũng lên tiếng, thấp giọng mắng hai người bọn họ.

Hắn ta nói với Liễu Thái phó: "Những lo lắng của Liễu Thái phó có lý. Nhưng mà tuổi của Tấn Vương đã lớn rồi, không dễ dàng gì có được một đứa con trai. Cho dù nâng niu yêu thương đến đâu cũng không quá đáng, xin lập thế tử thì cho lập đi! Cũng coi là trả ân tình cho Tấn Vương đã đóng góp cho Đại Lương nhiều năm qua.”

"Về phần Tấn Vương." Hoàng đế trừng mắt nhìn hắn: "Trẫm biết ngươi không thích những gì Liễu Thái phó vừa nói nhưng ngươi không thể như côn đồ ngoài đường phố, cãi nhau với Liễu Thái phó trong triều như thế này. Biết thì hai người là Vương gia và đại thần, còn không biết thì tưởng rằng các người là côn đồ vô lại đánh nhau trên đường đấy!”

Tấn Vương: "..."

Liễu Thái phó: "..."

Hoàng Đế đưa ra quyết định cuối cùng: "Được rồi, chuyện này kết thúc ở đây, sau khi tan triều, Tấn Vương đến ngự thư phòng tìm ta, ta sẽ ban thánh chỉ lập con trai ngươi làm thế tử.”

Thấy Hoàng Đế có biểu hiện không cho cãi lại, Liễu Thái phó muốn nói đành dừng lại. Nhưng cuối cùng... Vẫn thở dài một hơi.

Thôi vậy, bệ hạ đã đồng ý, còn liên quan gì đến ông ta!

Sau khi tan triều, Tấn Vương kiêu ngạo nhìn một vòng các đại thần do Liễu Thái phó đứng đầu, cuối cùng hùng hổ đi theo Hoàng Đế đến ngự thư phòng.

Loading...