Xuyên Nhanh: Sau Khi Nữ Phụ Ác Độc Trở Thành Vạn Nhân Mê - Quyển 1: Nữ phụ cổ đại ôm bụng bầu chạy trốn - Chương 65

Cập nhật lúc: 2025-04-16 06:36:57
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Minh Nguyệt tỷ tỷ, Tấn Vương phi thật sự rất dịu dàng và tốt bụng. Ta nghĩ hay là chúng ta đến tìm nàng ấy, trực tiếp nói mục đích của chúng ta cho nàng ấy. Có lẽ nàng ấy sẽ đồng ý giúp chúng ta cứu Thần Thần đó. Cũng tốt hơn chúng ta bỏ gần tìm xa, tính tới tính lui, nói không chừng đến cuối cùng biến lợn lành thành lợn què.”

Sau khi nghe lời đề nghị của Hoa Tinh, sắc mặt của Thi Minh Nguyệt dần dần tối sầm lại.

Cho nên là, mới gặp nhau một thoáng ngày hôm qua, ả Tấn Vương phi xuất thân là một hoa nương đó đã dễ dàng lừa Hoa Tinh và con trai nàng ấy rồi.

Thi Minh Nguyệt cảm thấy không vui, nàng ấy cảm thấy địa vị của mình bị chiếm mất mà nàng ấy không hề hay biết.

Hơn nữa, tình huống này khiến cho nàng ấy nhớ đến vị hôn phu ở hiện đại của mình. Trước khi hắn phản bội nàng ấy, cũng nói như thế này, nữ nhân khiến hắn phản bội nàng ấy rất hiền lành, tốt bụng, ở bên nàng ta hắn không phải nghĩ gì cả.

“Tiểu Tinh.” Thi Minh Nguyệt điều chỉnh lại biểu cảm trên gương mặt, “Tấn Vương phi xuất thân là hoa nương, sẽ chịu nhiều điều tiếng ở bên ngoài. Nếu như không phải do Tấn Vương gia đối với nàng toàn tâm toàn ý, đệ cảm thấy nàng có thể sống nhẹ nhàng như vậy sao? Hơn nữa, Thần Thần là con của Tấn Vương, tướng công trước giờ đối với nàng thâm tình có con riêng ở bên ngoài. Còn có tuổi gần bằng con của mình, nàng cho dù có hiền lành, có dịu dàng đến đâu, đệ nghĩ là nàng ta rộng lượng đến mức không để ý chuyện xưa mà cứu đứa trẻ này sao?”

Hoa Tinh: “Nhưng mà…”

“Tiểu Tinh.” Thi Minh Nguyệt ngắt lời hắn. “Nữ nhân và nam nhân không giống nhau đâu. Tấn Vương phi có được hôm nay toàn bộ là nhờ vào sự sủng ái của Tấn Vương, nàng ta không thể tự lực kiếm tiền, nàng ta không thể sống nếu rời xa Tấn Vương. Cứu Thần Thần đối với nàng ta chỉ có hại không có lợi, nàng ta sẽ ngốc đến mức vì Thần Thần mà bỏ hết mọi thứ sao?”

Hoa Tinh: “...”

“Ta đã hiểu rồi Minh Nguyệt tỷ tỷ, ta sẽ không hành động thiếu suy nghĩ nữa.” Hoa Tinh tuy rằng đồng ý với nàng ấy nhưng Minh Nguyệt có thể nhìn ra hắn cảm thấy không thoải mái. Hắn đang lo sợ, lo sợ bọn họ làm hại Tấn Vương phi.

Thật mỉa mai! Chỉ vì một nữ nhân vừa mới gặp mặt…

“Thần Thần đâu?” Thi Minh Nguyệt muốn biết con trai mình nghĩ như thế nào về Tấn Vương phi.

“Thần Thần còn chưa tỉnh, cơ thể nó yếu ớt, chúng ta đi đường vội quá, ảnh hưởng đến thân thể của nó. Hôm qua đệ có đốt cho nó một chút hương an thần.”

“Ừm.” Thời Minh Nguyệt đáp lại, nàng ấy quay người đi tìm con trai.

Trong phòng Thi Tinh Thần, trước khi Thi Minh Nguyệt bước vào, nó đã mơ hồ mở mắt ra.

“Thần Thần.” Thi Minh Nguyệt đẩy cửa đi vào, dịu dàng nhìn con trai của mình đang mở mắt.

“Mẹ.” Mới sáng sớm mẹ nó đã đến gặp nó, Thi Tinh Thần rất vui.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-sau-khi-nu-phu-ac-doc-tro-thanh-van-nhan-me/quyen-1-nu-phu-co-dai-om-bung-bau-chay-tron-chuong-65.html.]

“Ừm.” Thi Minh Nguyệt lên tiếng, tiến đến bế Thi Tinh Thần lên. “Đêm qua ngủ có ngon không?”

Thi Tinh Thần gật đầu, ôm cổ Thi Minh Nguyệt cọ cọ, ngọt ngào lên tiếng: “Ngon.”

Thi Minh Nguyệt đặt con trai xuống, tự mình múc nước rửa mặt cho nó, giúp con trai rửa sạch sẽ thơm tho xong, Thi Minh Nguyệt mới nói: “Cha nuôi vừa mới nói cho mẹ, ngày hôm qua, bọn con được một phu nhân xinh đẹp cứu.”

m thanh của Thi Minh Nguyệt càng dịu dàng hơn: “Thần Thần thích vị phu nhân kia không?”

“Thích.” Nhắc tới Minh Châu, hai mắt Thi Tinh Thần sáng lấp lánh. Chỉ nhìn cũng thấy là nó vô cùng vui vẻ: “Phu nhân rất xinh đẹp, thơm giống y như mẹ vậy.”

Thần Thần thật sự có hảo cảm với Tấn Vương Phi.

Nhưng…. sự yêu thích của trẻ con, giống như thích mèo, thích chó, Thi Minh Nguyệt cũng không quá để tâm.

“Thần Thần, vị phu nhân đó thân phận cao quý, sau này con đừng lại gần nàng có được không? Mẹ sợ là lúc nào đấy con sẽ đắc tội với nàng ta mà không biết, nàng ta sẽ làm tổn thương đến con.”

Sẽ, sẽ như thế sao? Thi Tinh Thần thất vọng nhưng nhìn thấy biểu cảm của mẹ mình, nó không có cách nào từ chối cả.

“Thần Thần đều nghe mẹ hết.”

“Ừm, ngoan quá.” Thi Minh Nguyệt thơm lên má của Thi Tinh Thần

Sau khi nhờ Hoa Tinh chăm sóc Thi Tinh Thần, dặn họ tạm thời không được rời khỏi hiệu buôn Thịnh Thế, Thi Minh Nguyệt mới đi đến chỗ Thôi Văn Đạo.

Nói thật lòng, nàng ấy không thích Tấn Vương phi nhưng cũng không ghét đến mức phải ra tay làm tổn thương nàng. Thi Minh Nguyệt sống ở thời đại này cũng mười năm rồi, nàng ấy vào nam ra bắc, đã đi rất nhiều nơi rồi. Nàng ấy thấu hiểu sâu sắc những khó khăn mà nữ nhân cổ đại phải đối mặt. Vậy nên, chỉ cần Tấn Vương phi không ra tay với Thần Thần của nàng ấy, nàng ấy cũng sẽ không ra tay đối phó nàng.

Nhưng…hai người bọn họ đều có cùng một người đàn ông, điều này khiến họng Thi Minh Nguyệt có chút nghẹn, nàng ấy cũng không thể nào ép bản thân thích Tấn Vương phi được.

Nàng ấy luôn khao khát loại tình yêu mà trong mắt không chứa nổi một hạt cát, một đời, một kiếp, một đôi nhưng sự tồn tại của Thần Thần khiến nàng ấy luôn nhắc nhở bản thân, nàng ấy là người thứ ba trong cuộc hôn nhân của người khác. Chuyện này cũng làm cho Thi Minh Nguyệt vô cùng khó chịu.

Đại doanh Kinh Giao, các tướng sĩ đang huấn luyện, khắp nơi đều là âm thanh hô hào của các tướng sĩ.

Thi Minh Nguyệt mặc một chiếc váy trơn màu trắng, trên mặt đeo một chiếc mạn che bằng vải mỏng nhẹ, thoáng khí. Đầu không đeo nhiều trang sức nhưng khi chúng kết hợp với nhau lại khiến cho nàng ấy giống như một vị tiên thoát khỏi mọi trần tục của thế gian, khác biệt với những con người phàm tục khác.

'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'

“Chào, chào quân sư.” Khi Thôi Văn Đạo đưa Thi Minh Nguyệt đi trong đại doanh, luôn gặp những tướng sĩ đến chào hỏi hắn. Sau đó, khi những tướng sĩ đó nhìn thấy Thi Minh Nguyệt đứng bên cạnh Thôi Văn Đạo liền cúi đầu đỏ mặt.

Loading...