Một tuần sau khi xuyên sách, An Nhiên trở thành nhân vật bị đồn là "con gái nhà họ Lâm dính tà khí, thần kinh không bình thường."
Lý do tại sao à?
Vì cô thường xuyên ra ngoài lúc nửa đêm, đứng trước cổng mấy căn nhà hoang, vẫy tay gọi... không khí. Có người còn thấy cô ngồi giữa nghĩa địa, cầm bảng “TUYỂN CỘNG TÁC VIÊN”, gật gù như đang phỏng vấn.
Hứa Dạ Thâm biết được, chỉ lạnh lùng kết luận:
“Cô ấy điên rồi.”
Còn An Nhiên? Cô sống rất tốt. Rất tỉnh. Và rất giàu tiềm năng.
Tối đó, tại căn nhà số 33 đường Cộng Hòa – nơi được đồn là "có hồn ma đội đầu đi lướt trên trần nhà" – An Nhiên xuất hiện với một vali đồ nghề: muối, gương, vòng cổ tràng hạt (đặt online), và một bảng khảo sát khách hàng ghi: “Anh/chị còn gì chưa hài lòng về thế giới sống không?”
“Hồn nào ở đây, ra nói chuyện. Tôi có offer hấp dẫn lắm!”
Không lâu sau, một cánh cửa mở ra, không ai đẩy. Rồi một bóng đen trườn từ trần nhà xuống, mặt trắng bệch, đầu quay ngược 180 độ.
An Nhiên đứng yên, nuốt nước bọt. Không được sợ. Sợ là mất deal.
“Chào anh... hay chị? Tôi là An Nhiên, đại diện cho dịch vụ chuyển dời linh hồn ‘Đi là nhẹ, ở là phiền’. Hôm nay đến để đề xuất phương án sống mới cho anh/chị.”
Bóng ma nhìn cô trân trối. Có lẽ đây là lần đầu nó bị chào hàng kiểu này.
“Tôi... c.h.ế.t oan.”
“Hiểu. Tôi không ép đi đầu thai nếu anh/chị chưa sẵn sàng. Nhưng hiện tại, căn nhà này đang mất giá nghiêm trọng, mà anh/chị cũng đâu còn mục đích ở đây nữa, đúng không?”
“...Cô muốn gì?”
An Nhiên mỉm cười, giọng ngọt như mía:
“Chỉ cần anh/chị đồng ý ‘đi chỗ khác chơi’ trong vòng ba ngày, tôi sẽ giúp đòi lại công bằng. Đồng thời, gửi tặng một gói lễ chùa miễn phí kèm voucher cúng cầu siêu gói VIP.”
Ma im lặng. Rồi gật đầu.
Một deal thành công.
Vài ngày sau, trên diễn đàn bất động sản linh dị, nổi lên một cái tên mới: “An Nhiên – nữ thần bất động sản cõi âm.”
Cô mua nhà ma ám giá rẻ như cho, rồi xử lý xong – hoặc thuyết phục, hoặc thương lượng, hoặc (trong trường hợp khó nhất) nhờ mấy hồn ma khác dọa ngược.
Căn đầu tiên, cô mua với giá 300 triệu. Sau khi "giải ma", bán lại 2 tỷ.
Căn thứ hai, ma còn sống sót từ thời kháng chiến. Tối đến ngồi hát cải lương cả đêm, hù người chạy mất dép. Cô mời đến nhà riêng, cho một căn phòng riêng “để hát thoải mái”. Giải quyết gọn.
Mỗi căn nhà là một câu chuyện. Mỗi hồn ma là một “khách hàng”.
An Nhiên chưa bao giờ nghĩ mình sẽ làm sale bất động sản – lại còn ở cả hai giới âm dương – nhưng công việc này hợp với cô đến lạ. Cô không cần tình yêu, chỉ cần sổ hồng.
Đến tháng thứ hai sau khi xuyên, An Nhiên đã có trong tay ba căn nhà, một căn biệt thự đang tân trang, và một tài khoản ngân hàng với mấy con số đủ khiến nhà họ Lâm c.h.ế.t lặng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-bat-ma/chuong-2.html.]
Hôm đó, cô vừa ký hợp đồng sang tay một căn hộ áp mái, thì gặp lại Hứa Dạ Thâm.
Anh ta bước ra từ xe hơi đen bóng, âu phục chỉn chu, mặt vẫn lạnh như tượng đá. Nhưng ánh mắt dừng lại trên chiếc BMW mới của cô, rồi nhìn sang tòa văn phòng sau lưng có treo bảng: "Dịch vụ tư vấn bất động sản tâm linh – An Nhiên & Đồng Ma Hữu Hạn Công Ty."
“Cô làm gì ở đây?” – Anh hỏi.
“Kinh doanh.” – Cô đáp.
“Loại gì?”
“Nhà từng có người chết.” Cô cười ngọt.
“...Cô vẫn thấy ma sao?”
“Tất nhiên.”
“Không chạm vào tôi?”
“Ai mà thèm.”
Anh im lặng một lúc lâu.
An Nhiên quay đi, trước khi vào thang máy, ném lại một câu:
“Anh biết đấy, ma không đáng sợ. Đáng sợ là bám vào một người cả đời, chỉ để cầu xin một ngày không thấy ma.”
Hứa Dạ Thâm đứng im giữa sảnh, lần đầu trong đời có cảm giác... thất bại.
Tối đó, An Nhiên về biệt thự mới mua. Căn nhà này từng nổi tiếng vì "ma khóc trong gương lúc 3 giờ sáng."
Cô pha cà phê, mở sổ ghi chép.
3 giờ đêm. Tiếng khóc bắt đầu vang lên.
Nhật Hạ
Cô nhấc gương lên, ngồi đối diện:
“Khóc đủ chưa? Muốn lên deal không?”
“Cô là ai...?”
“Người mang đến cuộc sống mới cho hồn ma chán sống cũ.”
“...”
“Có muốn thuê phòng trong hệ thống khách sạn âm dương không? Miễn phí tháng đầu, có phục vụ trà tổ yến và cơ hội học hát karaoke.”
Tiếng khóc im bặt. Gương lặng lẽ rung lên. Rồi một tiếng:
“Deal.”
An Nhiên mỉm cười. Cô biết rồi. Mình sinh ra là để làm nghề này.