Xuyên sách gả cho nam phụ hung ác - Chương 53.1
Cập nhật lúc: 2024-07-01 11:26:11
Lượt xem: 2,511
Chương 53
**Rốt cuộc mình nên viết mấy bức thư cho nàng đây?**
Cuối xuân, vào tháng ba thời tiết vẫn còn rét.
Rõ ràng trời đã ấm lại trong nhiều ngày, nhưng một trận gió thổi qua, hàn ý lại tăng lên vài phần.
Tống Trừ Nhiên trong lúc ngủ mơ cảm thấy lạnh, mơ màng cảm nhận được bên cạnh có một luồng ấm áp, liền theo bản năng chậm rãi tới gần.
Khi tỉnh táo lại, mới phát hiện sự ấm áp đó đến từ Thịnh Kỳ. Ngày hôm trước còn cách Thịnh Kỳ một khoảng cách, giờ lại chui vào lòng người này.
Gương mặt nàng nháy mắt đỏ bừng, không thể kiểm soát mà nóng lên. Nàng theo bản năng muốn tránh ra, nhưng lại nhớ tới Thịnh Kỳ ngủ rất nhẹ, thân mình lập tức cứng đờ.
Nhưng dù chỉ là động tĩnh nhỏ này vẫn đánh thức Thịnh Kỳ. Nhìn thấy mí mắt Thịnh Kỳ run rẩy, mày hơi nhăn lại, nàng vội vàng nhắm chặt mắt.
Nàng cố gắng điều hòa hơi thở, giả vờ như vẫn còn ngủ. Cảm nhận được Thịnh Kỳ thở nhẹ một tiếng, rồi chậm rãi rút cánh tay từ dưới thân nàng ra, đứng dậy.
Nghe tiếng sột soạt mặc quần áo cách đó không xa, nàng lén nhíu mắt, nhưng không ngờ lại bị Thịnh Kỳ bắt gặp ngay.
Trong lòng Tống Trừ Nhiên lộp bộp một chút, theo bản năng làm bộ còn buồn ngủ mà chớp mắt, giơ tay che miệng ngáp một cái, rồi lười nhác ngồi dậy. Khi ra khỏi ổ chăn, nàng còn run lập cập.
Thịnh Kỳ nhìn nàng làm bộ làm tịch mà buồn cười, cũng không vạch trần, chỉ nhàn nhạt dặn dò: “Sắc trời còn sớm, ngươi tiếp tục ngủ đi.”
Vì muốn lên đường, hắn vốn dậy sớm hơn thường lệ, một lát nữa sẽ ra phủ, nên nghĩ rằng Tống Trừ Nhiên không cần thiết phải dậy sớm tiễn hắn.
Nhưng không ngờ, Tống Trừ Nhiên lại lắc đầu, xuống giường, tùy ý khoác chiếc áo lông chồn nhỏ lên người, rồi đi theo phía sau hắn.
“Biết hôm nay điện hạ đi sớm, hôm qua ta đã dặn Đông Phúc kêu phòng bếp chuẩn bị đồ ăn sáng sớm.” Tống Trừ Nhiên vừa nói, vừa phân phó Hàn Nguyệt, đang đợi mệnh ngoài phòng ngủ, đi tìm Đông Phúc, nhắc họ mang đồ ăn sáng đặt vào hộp đồ ăn.
Nàng tiếp tục nói với Thịnh Kỳ: “Nghĩ rằng điện hạ sẽ cùng hai vị thị lang đại nhân gặp mặt và cùng đi ra ngoài, nên ta đã kêu Đông Phúc chuẩn bị đồ ăn sáng cho ba người.”
Nếu Lại Bộ và Hộ Bộ như trong nguyên thư giữ trung lập, hai vị thị lang đại nhân này chắc hẳn là người chính trực, để lại ấn tượng tốt trước mặt họ là điều quan trọng nhất.
Cùng dùng đồ ăn sáng với hai vị đại nhân sẽ khiến họ cảm thấy Thịnh Kỳ không phải là người m.á.u lạnh vô tình, từ đó dễ dàng hợp tác hơn.
Biết Thịnh Kỳ tính tình không quan tâm đến chuyện dùng đồ ăn sáng trước khi xuất phát, nàng lo lắng thay cho hai vị đại nhân lớn tuổi.
Vì vậy, nàng giúp sắp xếp chuyện này, không chỉ có thế, buổi chiều hôm qua nàng cũng không nhàn rỗi.
Nhìn thấy Đông Phúc, Tầm Vũ và Cố Phong chỉ đơn giản giúp Thịnh Kỳ thu thập hành lý, mang theo vài bộ quần áo để thay, nàng cảm thấy không yên tâm. Nàng lại thêm vào những vật dụng cần thiết khác mà nàng cho là hữu ích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-ga-cho-nam-phu-hung-ac/chuong-53-1.html.]
Nàng chuẩn bị đầy đủ thuốc viên dự phòng và thuốc bôi cho các vết thương, còn có bánh tráng giữ được lâu và túi nước. Thậm chí, nàng còn gọi Tầm Vũ và Cố Phong mang theo thẻ tre ống để bảo mật thư từ.
Một bao đồ vật đơn giản được nàng sắp xếp thành một rương đầy đủ.
Từ lúc rời khỏi phòng tắm, nàng luôn đi theo Thịnh Kỳ, từng thứ một nói cho hắn biết đã chuẩn bị những gì, cho đến khi ra khỏi phủ.
Đứng ở ngoài phủ, nàng quấn chặt chiếc áo khoác nhỏ, vì lạnh mà hít hít mũi, giọng nói nghe có chút nức nở: “Điện hạ dù có vội cũng phải dùng bữa, nếu không kịp thì nhớ ăn bánh tráng để đỡ đói.”
Nhìn thấy Thịnh Kỳ gật đầu đáp lại, nàng tiếp tục nói: “Điện hạ cũng nhất định phải nhớ giữ an toàn, tránh bị thương, đừng mạo hiểm cậy mạnh.”
“Điện hạ…”
Nàng dặn dò liên tục không ngừng, thấy thời gian xuất phát càng lúc càng gần, Tầm Vũ không còn cách nào khác, đành phải áy náy ngắt lời nàng.
“Điện hạ, thời gian hẹn với hai vị thị lang đại nhân sắp đến rồi.”
“Không sao, ra roi thúc ngựa là được.” Thịnh Kỳ dường như tâm trạng rất tốt, không có dấu hiệu khó chịu mà đáp lại Tầm Vũ. Hắn lại quay đầu nhìn về phía Tống Trừ Nhiên, “Còn muốn nói gì nữa không?”
Tống Trừ Nhiên hơi đỏ mặt, biết mình đã làm trễ thời gian. Nàng vội vàng từ ống tay áo lấy ra ngọc bội muốn tặng cho Thịnh Kỳ, nhưng lần trước hắn đã từ chối. Lần này, nàng kiên quyết đưa qua: “Điện hạ nhớ gửi thư về phủ, lần này đừng từ chối ngọc bội này, không có gì khác nữa.”
Thịnh Kỳ có chút kinh ngạc nhìn khối ngọc bội, khóe miệng nở một nụ cười, duỗi tay tiếp nhận.
Sau khi nghe xong mọi lời dặn dò của nàng, hắn nhanh chóng lên ngựa, cùng Tầm Vũ lập tức giơ roi thúc ngựa, không lâu sau đã biến mất ở đầu ngõ.
Ngọc bội gắt gao nắm trong tay, hắn nhớ mang máng đêm quét sạch thổ phỉ, khi Tống Đình Chi đến cực kỳ muộn. Hắn không vui hỏi nguyên nhân, được biết là do Tống Đình Chi nói nhà có thê thất, muốn dặn dò một phen nên đến trễ. Lúc đó hắn không hiểu, nhưng bây giờ dường như đã hiểu rõ một chút. Chính mình tình nguyện ra roi thúc ngựa, cũng muốn nghe nàng nói hết những lời vụn vặt đó, rõ ràng đã biết nên chú ý điều gì, nhưng vẫn rất vui lòng nghe nàng nói tiếp.
Có lẽ trước kia Tống Đình Chi cũng vì vậy mà đến trễ.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
*
Khi Thịnh Kỳ bôn ba đến cửa thành, hai chiếc xe ngựa đã dừng sẵn. Thấy hắn đến, người trên xe sôi nổi xuống dưới, cung kính hành lễ.
Thịnh Kỳ xuống ngựa, lập tức tiếp đón hai vị thị lang đại nhân, nhân việc đến trễ mà tỏ vẻ xin lỗi.
Lại Bộ thị lang Tiết đại nhân là một thư sinh nghèo khổ xuất thân, qua nhiều khó khăn, dựa vào kỳ thi mùa xuân mà nhập sĩ, từng bước thăng tiến đến vị trí này. Ông luôn nghĩ đến bá tánh và mong muốn làm việc thật tốt nên lần này có ông đồng hành, Thịnh Kỳ yên tâm hơn.
Hộ Bộ thị lang Phùng đại nhân xuất thân từ thế gia, nhưng làm người kiên định và thật thà. Thêm vào đó, phu nhân của ông là thiên kim tiểu thư xuất thân từ vùng phụ cận Nghi Nam, lần này tiến đến Nghi Nam, chắc chắn ông sẽ rất để bụng, giúp giải quyết vấn đề ở Nghi Nam một cách tốt nhất.
Hai vị đại nhân này, phụ hoàng đã sắp xếp cho hắn một cách rất ổn thỏa.
Thịnh Kỳ lệnh cho Tầm Vũ đặt hành lý lên một trong những chiếc xe ngựa của một vị đại nhân, còn hắn cùng hai vị đại nhân lên chiếc xe ngựa khác. Hắn tiếp nhận hộp đồ ăn từ Tầm Vũ và đặt lên bàn nhỏ trong xe.