Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 226
Cập nhật lúc: 2024-11-18 08:58:18
Lượt xem: 9
Xuân Đài: “Tiểu nhân không thể cầm mấy thứ này được.”
Cố Kiến Sơn nghĩ lỡ như mình không thể nói chuyện cùng Khương Đường, mấy thứ này nên để Xuân Đài mang theo: “Ngươi ôm trong n.g.ự.c không được sao?”
Xuân Đài: “Thật sự không được.”
Cố Kiến Sơn lại chọn mấy thứ trang sức mà hắn cảm thấy xinh đẹp, những thứ khác hoặc là quá lớn hoặc là quá nặng, dù sao sau này vẫn còn nhiều cơ hội.
Mấy thứ đồ được trong cung ban thưởng Cố Kiến Sơn còn chẳng thèm xem đã để cho gia nhân cất vào trong kho, đây chính là lần đầu tiên hắn tỉ mỉ xem xét mấy món này.
Cố Kiến Sơn dần dần ghi nhớ những món đồ được đặt lộn xộn trong kho. Món nào Khương Đường thích, cũng thích, hơi thích, không thích.
Nhà kho còn thừa một khối dương chi bạch ngọc to, sau này có thể mang đi chế tác thành trang sức.
Cố Kiến Sơn dặn dò Xuân Đài mấy câu, cuối cùng nói: “Ngày mai làm việc cho ổn thỏa, đừng để lộ ra dấu vết.”
Xuân Đài nghiêm túc: “Tiểu nhân làm việc ngài cứ yên tâm đi, bên chỗ phu nhân cũng không để lộ bất kì tin tức nào.”
Xuân Đài không nghĩ sẽ làm được việc gì lớn nhưng tuyệt đối không thể kéo chân công tử.
Ví dụ thấy Khương cô nương đi cùng Tứ nương tử, hắn sẽ không cố ý nói chuyện hay đùa giỡn với Khương cô nương.
Cứ coi như không biết mấy chuyện này, phải gạt mình trước thì mới có thể gạt người.
Cố Kiến Sơn vẫn không yên tâm: “Ngươi lặp lại những lời ta nói một lần đi.” Xuân Đài: “…”
Hôm sau chính là ngày mười lăm tháng bảy, cũng là tiết Trung Nguyên.
Ngự triều xưa nay kính quỷ thần, hôm nay phải tế bái người thân nên ban đêm sẽ không ra ngoài.
Có chuyện gì cần làm thì tranh thủ làm vào ban ngày. Mười lăm cũng là ngày Yến Kỉ Đường phát bạc tiêu vặt.
Ngoại trừ Lộ Trúc và Tinh Tương đang ở Điền Nam, các ma ma, nha hoàn và bà tử còn lại đều đang tụ tập để lĩnh bạc tiêu vặt, tuy rằng là dịp tết Trung Nguyên nhưng mặt ai cũng rạng rỡ.
Còn một tháng nữa là đến tết Trung Thu, Trung Thu cũng sẽ có quà tặng.
Còn chưa kịp tới Trung Thu, mười ngày sau thời tiết đã dần trở nên mát mẻ, cuối cùng cũng không còn nóng bức nữa.
Chừng hai ngày nữa nha hoàn ở tú phòng sẽ tới lấy số đo cho chủ tử và đám nha hoàn để chuẩn bị làm y phục mùa thu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-226.html.]
Cố Kiến Hiên và Cố Tương Quân muốn ở lại Thọ An Đường một thời gian nên cũng làm bốn bộ y phục.
Khương Đường lĩnh bạc tiêu vặt xong đã cùng với Bán Hạ theo Lục Cẩm Dao ra cửa.
Hôm nay Hoài Hề có việc, ngoại trừ mấy nha hoàn hồi môn của Lục Cẩm Dao, mấy nha hoàn còn lại cũng không có quá nhiều hiểu biết trong chuyện kinh doanh cửa hàng.
Các nàng cũng như Bán Hạ, căn bản không biết Lục Cẩm Dao có mấy cửa hàng, mấy thôn trang hồi môn.
Trong lòng các nàng cũng biết Lục Cẩm Dao không phải hoàn toàn tín nhiệm mình. Hơn nữa cũng có thể nhìn ra được Lục Cẩm Dao đối xử với nha hoàn hồi môn và nha hoàn của Yến Kỉ Đường không giống nhau.
Chỉ là nhóm người Bán Hạ cũng không cầu mong sẽ được đối xử giống nhau như đúc.
Trên đường đi, Lục Cẩm Dao đều nhắm mắt dưỡng thần, nàng ấy không nói nên Khương Đường cùng Bán Hạ cũng sẽ không lắm miệng, yên lặng đi một mạch tới quán trà.
Khương Đường đã đặt nhã gian nên chỉ cần báo tên là tiểu nhị sẽ đưa người lên lầu ba, dắt người tới tận cửa xong thì nói: “Đã có một vị công tử trong đó, trà nước đã chuẩn bị xong, nương tử muốn dùng thêm trà bánh gì cứ trực tiếp dặn dò.”
Khương Đường vừa lên tới lầu ba đã nhìn thấy Xuân Đài.
Xuân Đài như môn thần đứng canh cửa, nhìn thấy Lục Cẩm Dao thì hành lễ theo quy củ: “Tiểu nhân gặp qua Tứ nương tử, Ngũ công tử đang chờ bên trong.”
Cố Kiến Sơn tới sớm, cũng mang theo hai gã sai vặt ra cửa. Xuân Đài đứng canh bên ngoài, Minh Triều ở trong phụ trách trà nước.
Lục Cẩm Dao gật đầu, Xuân Đài khom lưng mở cửa.
Bên trong vô cùng rộng rãi thoáng mát, trang hoàng thanh lịch ưu nhã, cửa sổ rất lớn, cạnh cửa sổ đặt một chiếc bàn trà hình vuông, trên bàn là một khay trà sơn thủy, bên cạnh đặt một lò than cùng với trà bánh.
Cố Kiến Sơn đang ngồi, vừa nhìn thấy Lục Cẩm Dao tiến vào đã đứng lên chào: “Gặp qua Tứ tẩu.”
Lục Cẩm Dao gật đầu đáp lễ: “Ngũ đệ, nói chuyện chính đi, Khương Đường, để Ngũ công tử xem sổ sách và bản ghi chép trước, sau đó lấy mấy thứ ngươi viết đưa cho Ngũ công tử xem.”
Khương Đường đem những thứ có liên quan tới cửa hàng đặt trước mặt Cố Kiến Sơn, sau đó lặng lẽ lui ra đằng sau Lục Cẩm Dao.
Đứng được một lúc đã thấy tiểu nhị mang trà bánh vào, hẳn là Xuân Đài ở bên ngoài đã gọi.
Lục Cẩm Dao nếm thử một miếng, hương vị không tồi, nhưng không ngon bằng Cẩm Đường Cư.
Lúc Lục Cẩm Dao ăn bánh thì Cố Kiến Sơn đã cúi đầu xem bản ghi chép, hắn xem rất chậm rãi, hơn nửa ngày cũng không thấy lật sang trang khác.
Có một số sổ sách từng đưa qua Yến Hồi Đường, nhìn bộ dáng này Lục Cẩm Dao đã đoán được Cố Kiến Sơn căn bản chưa từng xem qua.