Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 230
Cập nhật lúc: 2024-11-18 15:58:25
Lượt xem: 31
Trịnh thị muốn Cố Kiến Sơn nhanh chóng thành thân sinh con.
Cố Kiến Sơn từ năm mười lăm tuổi đã đi Tây Bắc, tháng tư năm nay mới trở về, khi đó đã nhắc tới mấy lần, lúc này còn chưa quyết định, phỏng chừng cũng trốn không thoát.
Hắn sợ là sẽ khiến mẫu thân thất vọng rồi, hắn không có cách nào vừa có người trong lòng mà lại cùng với một người khác tương kính như tân. Một cô nương tốt thì hà cớ gì phải trì hoãn cả cuộc đời mình trên người hắn chứ.
Nhưng Cố Kiến Sơn không hy vọng Lục Cẩm Dao đứng về phía mẫu thân hắn, cũng không hy vọng đứng về phía hắn.
Hắn hy vọng Lục Cẩm Dao đứng về phía Khương Đường.
Cho dù sau này hắn không có ở đây, còn có Lục Cẩm Dao có thể che chở cho Khương Đường.
Cố Kiến Sơn thấy trong mắt Lục Cẩm Dao có sự tức giận ẩn nhẫn, liền hiểu được nàng là người bên nào.
Người này lúc vui vẫn có thể giả bộ khóc, lúc muốn khóc còn có thể giả vờ cười, vui mừng cùng bi thương có thể giấu ở trong lòng, nhưng tức giận thì không dễ giả bộ, cho dù cố nén giận mà cười thì nhìn cũng thấy kỳ quái.
Lục Cẩm Dao ngoài cười trong không cười nói: “Ngũ đệ thật sự biết nói đùa rồi, ta nào biết được chứ.”
Cố Kiến Sơn uống một ngụm trà, thong thả ung dung nói: “Hẳn là mẫu thân đã nói qua, bà ấy thích dạng người như thế nào.”
Lục Cẩm Dao buột miệng thốt lên: “Ngươi cưới dâu, quan trọng là ngươi thích, cũng không phải mẫu thân thích. Thành thân là đại sự, đó là người sống cả đời với ngươi, ta chính là đang hỏi là người mà ngươi vừa ý.”
Sao đây hả, Cố Kiến Sơn còn muốn cưới một quý nữ, sau đó ngồi hưởng phúc tề nhân sao?
Cố Kiến Sơn cười cười, trong giọng nói ôn hòa mang theo chút kính ý: “Tứ tẩu nói như vậy, ta liền yên tâm rồi.”
Lục Cẩm Dao: “?”
Cố Kiến Sơn đặt ly xuống, lẳng lặng chờ Lục Cẩm Dao nói chuyện.
Lục Cẩm Dao hiểu được Cố Kiến Sơn yên tâm cái gì, yên tâm biết hắn cưới vợ là cưới người mà hắn vừa ý chứ không phải là người mà Trịnh thị coi trọng.
Người hắn vừa ý chỉ là không nói rõ ra mà thôi. Thật đúng là đệ đệ tốt của Cố Kiến Châu.
Nàng sốt ruột mới hỏi cái này chứ thực ra không nên quá vội vàng như vậy.
Cố Kiến Sơn chỉ nói một câu này, thấy Lục Cẩm Dao không nói gì, liền tiếp tục cúi đầu uống trà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-230.html.]
Đến điểm thì dừng.
Nói sâu hơn nữa thì không nên nói, chuyện liên quan đến Khương Đường, Cố Kiến Sơn sẽ không bày hết toàn bộ ra. Ở chỗ Lục Cẩm Dao, Cố Kiến Sơn căn bản sẽ không nhắc tới tên Khương Đường.
Lục Cẩm Dao càng sẽ không, nếu nàng đã có thể đoán được, lại nhiều lần thăm dò như vậy, chứng tỏ Khương Đường ở trong lòng nàng có phân lượng.
Chuyện liên quan đến Khương Đường, Lục Cẩm Dao làm việc có trước có sau.
Mà quả thật Lục Cẩm Dao sẽ không, lúc đó nàng thậm chí còn ngăn cản Khương Đường, nếu có việc cần đi tới Yến Hồi Đường đều để cho người khác đi. Hiện tại biết ý tứ của Cố Kiến Sơn rồi, ngay cả nói chuyện thẳng thắn cũng miễn.
Cố Kiến Sơn muốn cưới người mình thích, mà người hắn thích là Khương Đường.
Lục Cẩm Dao cũng không biết phải lựa chọn thế nào.
Việc này đầu tiên không thể nói cho Trịnh thị, không chỉ không thể nói, còn phải giấu diếm thật kỹ. Nếu như bị phát hiện, cho dù là người của nàng đi chăng nữa cũng không tránh khỏi bị đưa đến thôn trang.
Khương Đường ở bên kia, sợ là đã sớm biết tâm tư của Cố Kiến Sơn rồi. Loại chuyện này, Khương Đường càng không thể nói.
Lục Cẩm Dao ấn mi tâm: “Ngũ đệ, nếu không có chuyện gì khác, vậy trở về đi, chuyện của ngươi, ta sẽ lưu ý.”
Cố Kiến Sơn gật đầu: “Đa tạ Tứ tẩu.”
Hắn đứng dậy và rời đi trước. Lúc đẩy cửa ra, liếc mắt một cái đã nhìn thấy Khương Đường.
Ước chừng là không nghĩ tới hắn lại thình lình bước ra, thần thái Khương Đường rất thả lỏng.
Sau khi nhìn thấy hắn liền sửng sốt một chút, sau đó đôi mắt rũ xuống, lại giống như bình thường, cùng Bán Hạ hành lễ: “Ngũ công tử.”
Cố Kiến Sơn dời ánh mắt: “Ừm, trở về đi.”
Câu phía sau này là nói với Xuân Đài Minh Triều.
Ba người rất nhanh liền biến mất ở góc thang lầu, Khương Đường cùng Bán Hạ vào phòng hầu hạ.
Khương Đường đem văn thư cùng sổ sách cất kỹ: “Đại nương tử, đồ đạc đều đã chỉnh lý đầy đủ hết rồi.”
Lục Cẩm Dao nói: “Mấy trà bánh này chỉ ăn có một miếng, mang về đi, sổ sách tính toán như thế nào rồi?”
Khương Đường đáp: “Là Xuân Đài bên cạnh Ngũ công tử tính.”