Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 401

Cập nhật lúc: 2024-11-20 14:24:40
Lượt xem: 14

Khương Đường lắc đầu, cười nói: “Có sao đâu chứ, chỉ có hơi sửng sốt ở lễ cập kê một chút thôi, sao lại có nhiều mệnh phụ triều đình tới tham gia như vậy.”

An Dương: “Đều là người nên tới cả, ngươi làm việc cho bá tánh, dựa vào cái gì mà nam tử có thể thăng quan tiến chức, nữ tử lại phải cẩn thận chuyện này chuyện nọ.”

Khương Đường nhớ tới bánh lương khô, cũng là những quanh co trong đó thôi. Nhưng chuyện bánh lương khô chỉ là vì muốn báo đáp ân tình của Cố Kiến Sơn, cái đó không tính. Làm lẩu nấm cũng chỉ là để kiếm bạc cho bản thân.

Thời đại này chính là như thế, Khương Đường cũng không nghĩ bản thân mình có năng lực thay đổi thứ gì.

Đến chính bản thân mình nàng còn lo chưa xong thì còn nghĩ gì đến chuyện lo cho thiên hạ chứ.

Khương Đường nói: “Ta cũng không nghĩ mình sẽ làm gì được cho bá tánh, ta đơn giản chỉ muốn kiếm bạc cho mình thôi, không cao thượng như quận chúa nói đâu, cũng là trời xui đất khiến thôi. Nhưng nếu Hoàng Thượng đã ban thưởng, ta có dạy mọi người cách để ăn được loại nấm này.”

Suy cho cùng cũng không thể nhận không phần ban thưởng này.

“Nếu ngươi nói chuyện với người khác thì cũng không thể nói như thế này được!”Thần thái trên mặt An Dương trở nên nghiêm túc: “Cho dù chỉ là trời xui đất khiến thì người khác hỏi tới ngươi vẫn phải nói là đã suy tính chuyện này từ trước.”

Nhưng lần này nàng ấy tới đây thật sự là vì nguyên nhân này, nếu chỉ đơn giản nói nấm này ăn rất ngon thì có thể sẽ không ai tin, dù sao cũng phải ăn được đã rồi mới nói, hiện tại nấm đã được bày bán trên đường phố, nhưng nếu không có ai biết làm thì cũng không thể nào bán được.

“Ngươi không cần phải nói ra công thức món lẩu nấm ở tiệm lẩu đâu, chỉ cần mấy loại món ăn đơn giản và tiện lợi một chút là được rồi.”

Khương Đường gật đầu, ghi lại công thức món nấm xào, cơm chiên nấm và sủi cảo nhân nấm rồi đưa cho An Dương cầm về. Hoàng Thượng ban thưởng không đơn giản chỉ vì nấm, hỏi thăm một chút mới biết nàng không phải là người mang loại nấm này tới Thịnh Kinh mà là Cố Kiến Châu.

Phần ban thưởng này chính xác là vì công thức món ăn. Chờ An Dương đi rồi, Lộ Trúc mới tới gõ cửa.

Khương Đường rất kinh ngạc, cho dù là Hầu phủ hay là Yến Kỉ Đường thì cũng đã mang qua tết tới đây tặng rồi, sao Lộ Trúc lại tới đây nữa.

Lộ Trúc nhờ xa phu khuân đồ trên xe ngựa vào nhà: “Vào trong đi rồi ta sẽ nói tỉ mỉ cho ngươi.”

Chờ xa phu dọn hết đồ vào, Lộ Trúc mới theo Khương Đường vào nhà, trước tiên nàng ấy đưa danh mục quà tặng cho Khương Đường xem, danh mục này rất dài, trên đó viết nhiều loại thức ăn và đồ dùng, còn có mấy loại dược liệu quý giá.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-401.html.]

Theo quy củ của các nhà thì khi tặng lễ vật cho người khác đều sẽ chọn đồ tốt.

Tổ yến và đông trùng hạ thảo, nhân sâm và linh chi, còn có một bộ trang sức bằng phỉ thúy, năm thước tơ lụa, tất cả đều là đồ vật trong tư khố của Trịnh thị tư khố.

Hôm nay Lộ Trúc đã may mắn được diện kiến một góc trong tư khố của Trịnh thị, ở đó thật sự có rất nhiều đồ tốt.

Lộ Trúc: “Tứ gia thăng quan, hiện giờ đang là Công Bộ Thị lang.”

Cố Kiến Châu qua năm mới hai mươi tuổi, đừng nói là triều đại hiện tại, tính tới mấy trăm năm trước thì cũng chưa từng có thị lang nào trẻ tuổi như vậy.

Lộ Trúc không hiểu biết nhiều về quan trường nhưng cũng biết người như Cố Kiến Châu chỉ là số rất ít.

Không, còn có một vị Ngũ công tử, nhưng Cố Kiến Sơn là tự mình tranh được quân công, cho nên mới có thể trở thành tướng quân lúc còn trẻ tuổi như vậy.

Đối với chuyện này Lộ Trúc cái biết cái không, chỉ biết là có liên quan tới Khương Đường: “Đây là ý của phu nhân, sai ta mang đồ qua đây tặng cho ngươi.”

Trịnh thị còn nhờ nàng ấy chuyển lời, Lộ Trúc thuật lại toàn bộ không sót một chữ: “Phu nhân nói chuyện Tứ gia thăng quan cũng có một phần công lao của ngươi, đây là những thứ ngươi nên có được.”

Trịnh thị vốn dĩ còn muốn nói thêm mấy lời, Khương Đường là người thông minh, chỉ cần một chi tiết rất nhỏ thì nàng cũng có thể hiểu được ý của bà.

Nhưng khi lời nói đã đến bên miệng, là nghĩ hay là thôi đi, Tết nhất rồi, cớ gì cứ phải khiến người khác không vui.

Nên cuối cùng chỉ sai Lộ Trúc nói một câu này.

Khương Đường nhìn danh mục quà tặng, kinh ngạc nói: “Nhiều như vậy.”

Lộ Trúc cũng mừng cho Khương Đường: “Chuyện này thật là tốt, đây là cái tết đầu tiên sau khi ngươi dọn ra ngoài, nhiều đồ vật thế này rất khá đó, là một dấu hiệu tốt, qua năm sau sẽ không thiếu thứ gì nữa.”

Năm sau không chỉ có riêng bạc mà còn có thêm nhiều thứ khác nữa. Khương Đường cười nhẹ: “Vậy mượn lời cát tường của tỷ tỷ.”

Loading...