Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 437
Cập nhật lúc: 2024-11-21 11:16:23
Lượt xem: 10
Ở nơi này lâu như vậy cũng chỉ từng ăn qua bánh đậu xanh, bánh dứa này nọ, còn có mấy loại điểm tâm tinh xảo khác, tuy rằng ăn cũng ngon nhưng ăn nhiều sẽ ngán.
Nói thật, mở cửa hàng vào lúc này là lựa chọn vô cùng chính xác.
Khương Đường thấy buôn bán cũng không tệ, hơn nữa trước khi bán cũng đã tặng thêm một ít bánh khoai nghiền giá rẻ nên người tới mua càng đông hơn. Người Quản Thành cũng thích uống trà, Trương chưởng quỹ cũng là một người nhạy bén. Nghe nói tri phủ Quản Thành vì nhận hối lộ nên đã bị bắt giữ giải về kinh, nên nơi này sẽ bị quản lý nghiêm ngặt trong một thời gian ngắn.
Chỉ là không biết vị quan phủ đó là ai, ở nơi này nếu không có người chống lưng thì làm sao dám làm ra những chuyện như vậy.
Khương Đường chào hỏi nương tử Đỗ gia xong đã lập tức quay về cửa hàng.
Sân sau của cửa hàng có mấy gian phòng, nàng và Hoài Hề ở chung một gian, tất nhiên không cần tốn bạc ở trọ khách điếm.
Trương chưởng quỹ gặp được chuyện vui nên tâm tình rất sảng khoái, huyên thuyên với Khương Đường và Hoài Hề ngày đầu tiên đã kiếm được bao nhiêu bạc.
Tổng cộng hai mươi ba lượng bạc, tuy rằng rằng kém hơn cửa hàng ở Thịnh Kinh, nhưng ở Quản Thành cũng không có nhiều thế gia như Thịnh Kinh, tuy dân sinh khá giàu có, nhưng của cải cũng không thể phong phú như những nhà quyền quý ở Thịnh Kinh.
Hai mươi ba lượng bạc cũng đã đủ trả phí thuê nhà một tháng.
Mà đây cũng chỉ mới là ngày đầu tiên, vẫn còn tiếp tục kiếm được bạc không phải sao.
Hoài Hề cũng rất vui vẻc, vì nàng ấy bận rộn quản lý cửa hàng nên Lục Cẩm Dao đã thưởng cho nàng ấy không ít bạc, cửa hàng có thể kiếm được bạc là tốt nhất, nàng ấy trở về cũng có thể báo cáo kết quả làm việc.
Hai người dự tính ở lại thêm ba ngày, nếu bên đây không xảy ra chuyện gì thì sẽ quay về.
Chờ về đến Thịnh Kinh thì chắc cũng khoảng mùng sáu mùng bảy, vẫn còn kịp cho vụ gieo trồng mùa xuân.
Nhưng vừa khai trương được ngày thứ ba lại có người tìm tới cửa.
Người đến chính là chưởng quỹ của cửa hàng điểm tâm Phẩm Tô Trai lớn nhất Quản Thành, họ Chúc, bộ dáng trông rất thư sinh, nói chuyện nho nhã lễ độ.
Khi tới cửa hàng đã hỏi trước ở đây ai là người có thể làm chủ được, hắn có việc muốn thương lượng.
Khương Đường nhìn về phía Hoài Hề, Lục Cẩm Dao là chủ nhân của cửa hàng, Hoài Hề lại là người của Lục Cẩm Dao, tất nhiên sẽ do nàng ấy làm chủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-437.html.]
Hoài Hề tiến lên một bước, nói: “Không biết có chuyện gì muốn thương lượng, mời ngài vào trong trước rồi nói.”
Tuy cửa hàng mới đã bài trí xong, cũng đã mở cửa kinh doanh, nhưng không có phòng riêng để tiếp khách, chỉ có thể tới phòng Trương chưởng quỹ trước.
Khương Đường đi pha trà, ở trong bếp do dự hồi lâu, trước tiên pha một bình trước, sau đó lại nhờ Đỗ sư phó nấu thêm một nồi trà sữa: “Cứ nấu loại thông
thường hay nấu, đừng vội mang vào.”
Người tới nói chuyện rất lễ độ, chuyện muốn thương lượng chắc cũng không có chuyện gì khác ngoài những chuyện liên quan tới điểm tâm.
Tuy Cẩm Đường Cư mới khai trương, nhưng điểm tâm có hình thức rất mới lạ, huống hồ còn có bánh nướng trứng chảy của Thịnh Kinh.
Tuy rằng đều gọi là bánh nướng trứng chảy nhưng hương vị lại rất khác biệt.
Cho dù không biết các nàng là người Thịnh Kinh tới đây mở chi nhánh thì chắc chắn cũng đoán được chuyện buôn bán của cửa hàng rất tốt, sau này sẽ dần dần phát triển, kinh doanh sẽ khá hơn rất nhiều.
Nếu Khương Đường là lão bản của Hương Trai, có lẽ cũng sẽ nghĩ đến chuyện thu mua, chỉ là một cửa hàng nhỏ, sau khi thu mua tất cả thì rất có lợi cho chuyện kinh doanh của bản thân, chuyện tốt như vậy cớ gì lại không làm.
Khương Đường chỉ là không nghĩ ngày này lại tới nhanh như vậy.
Khương Đường bưng trà vào, nghe thấy Hoài Hề đang nói: “Cẩm Đường Cư có thể được Phẩm Tô Trai nhìn trúng, đương nhiên ta cũng rất vui, dù sao cửa hàng cũng chỉ mới khai trương, không thể sánh với một thương hiệu lâu đời như Phẩm Tô Trai. Chẳng qua, cửa hàng này của ta cũng chỉ là thuê lại, mọi chuyện đều đã chuẩn bị thỏa đáng hết rồi, tuy rằng dựa lưng vào đại thụ có thể thu được nhiều chỗ tốt, nhưng ta cũng muốn tự mình thử một lần, xin Chúc chưởng quỹ trở về đi.”
Chúc chưởng quỹ vừa nãy đã giải thích ý đồ của mình khi đến đây, trước tiên đã nói cửa hàng kinh doanh rất tốt, lại khen tài nghệ của sư phó làm điểm tâm giỏi,
cuối cùng lại nói những món điểm tâm ngon như vậy lại chỉ xuất hiện ở một cửa hàng có mặt tiền nhỏ bé như vậy, thật sự rất đáng tiếc.
Chúc chưởng quỹ nói cực kỳ dễ nghe, nếu không phải hắn ta mang theo ý đồ đoạt cửa hàng tới đây thì có lẽ Hoài Hề đã sớm nở hoa trong lòng.
Chúc chưởng quỹ lại nói một cửa hàng nhỏ như vậy, khách nhân không tìm đến được, không bằng đến Phẩm Tô Trai. Ở đó vô cùng rộng lớn, khách nhân cũng
nhiều, bọn họ đã có nguồn khách quen, đến lúc đó Phẩm Tô Trai có chiêu bài mới, mà điểm tâm của Phẩm Đường Cư cũng bán được nhiều hơn.