Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 447

Cập nhật lúc: 2024-11-21 11:20:07
Lượt xem: 13

Khương Đường hỏi: "Không biết ngươi muốn chọn cách nào. Người làm trong xưởng cũng cần không ít, cũng phải hỏi người mấy nhà khác một chút, ta sợ chuyện này một mình ngươi không làm chủ được."

Vệ thị nuốt nước miếng: "Vậy ta vẫn nên hỏi một chút đã."

Loại đại sự này, một mình nàng ấy thật đúng là không làm chủ được, ở nhà nàng ấy đều là nghe theo nam nhân nhà mình, chỉ là vừa nghe có thể kiếm tiền, trong lòng liền nóng lên.

Khương Đường gật gật đầu: "Qua mấy ngày nữa ta còn có thể tới đây, đến lúc đó nói sau."

Lúc này sắc trời cũng không còn sớm, Khương Đường phải nhanh chóng trở về. Trước tiên đi nhà xe trả lại xe ngựa lấy lại tiền đặt cọc, sau đó ở trên đường mua hai cái bánh bao nhỏ làm cơm tối, chỉ là lúc ở cửa nhà nhìn thấy xe ngựa Vĩnh Ninh Hầu phủ.

Bên cạnh xe ngựa có một người đứng, là Nam Hương.

Khương Đường đi tới: "Nam Hương tỷ tỷ, sao ngươi lại tới đây? Trong phủ có việc gì à?"

Nam Hương lắc đầu, sau đó nói: "Phu nhân tới đây thăm ngươi." Nam Hương vén rèm ra, Khương Đường nhìn thấy Trịnh thị.

Nàng đi tới nơi này, ở Vĩnh Ninh Hầu phủ gặp được hai người đối xử với nàng rất tốt.

Một người là Lục Cẩm Dao, một người là Trịnh thị.

Trịnh thị ra tay hào phóng, thưởng cho nàng không ít đồ đạc. Nếu không có Trịnh thị, nàng cũng sẽ không nhanh như vậy mà chuộc thân.

Ngoại trừ có một bộ phận bởi vì Cố Kiến Sơn mà sinh lòng áy náy với Trịnh thị thì tình cảm nhiều nhất của Khương Đường đối với bà ấy chính là cảm kích.

Khương Đường cười cười, hành một cái nửa lễ: "Gặp qua Cố phu nhân." Trịnh thị đỡ tay Nam Hương từ trên xe bước xuống: "Ta đến thăm ngươi." Khương Đường nói: "Đi vào nói chuyện đi."

Vừa mở cửa ra, Điểm Kim và Ô Kim liền chạy ra, vây quanh Khương Đường chạy vòng quanh. Khương Đường sờ sờ đầu chúng nó: "Không được sủa, hai vị này là người quen."

Khương Đường quay đầu lại nói với Trịnh thị: "Ta ở một mình, liền nuôi hai con ch.ó như vậy."

Trịnh thị gật đầu: "Vậy cũng không tệ."

Nhìn dáng vẻ uy phong lẫm lẫm, chỉ là, hôm nay bà ấy tới đây không phải đơn thuần đến thăm Khương Đường.

Khương Đường dẫn Trịnh thị vào phòng, nàng trở về khá muộn, bên ngoài đã sập tối, nàng thắp đèn nến lên: "Ngài chờ một lát, ta đi pha trà."

Trịnh thị chỉ nhìn lướt qua một chút, cũng không nhìn nhiều. Nơi này quét dọn rất sạch sẽ, đồ đạc trong phòng bày biện gọn gàng. Chỗ này hơi nhỏ một chút

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-447.html.]

nhưng cũng đủ để một cô nương ở.

Chờ Khương Đường tiến vào, Trịnh thị hỏi: "Ngươi ở một mình có sợ không? Hàng xóm là người thế nào..."

Khương Đường nói: "Đều là người không tệ, đi theo ta cùng nhau làm ăn, tuy rằng không có Hầu phủ che chở, nhưng đi ra ngoài cũng tự tại một chút." Khương Đường rót trà cho Trịnh thị: "Ngài đến thăm ta, trong lòng ta rất cao hứng, ta ở chỗ này sống không tệ."

Trịnh thị vui mừng nói: "Sống tốt thì ta yên tâm rồi."

Chỉ là, đối với Khương Đường bà ấy có hảo cảm, còn nữa, đưa tay cũng không đánh người mặt cười. Muốn nói nhưng Trịnh thị cũng nói không nên lời.

Trịnh thị nghĩ, nếu không có nhiều chuyện xảy ra trước đây như vậy, nếu Khương Đường chưa từng chăm sóc cho bà ấy, nếu không bởi vì bánh quy nén

cùng với nấm khô làm cho Vĩnh Ninh Hầu phủ được lợi, để cho tam phòng tứ phòng Cố Kiến Sơn được lợi liên tiếp thăng quan, bà ấy có thể hợp tình hợp lý

mà nói cho rõ ràng, nói rằng hai người cũng không xứng đôi.

Cũng không cần nói cái gì khác, chỉ nói trong nhà đang xem xét nương tử tương lai cho Cố Kiến Sơn, Khương Đường là người thông minh, càng không phải là người càn quấy, nhất định sẽ biết khó mà lui.

Nhưng có những chuyện này ở phía trước, Trịnh thị thật sự nói không nên lời.

Hầu phủ cũng không phải hạng người vong ân phụ nghĩa, cho dù cho những thứ kia thì sao chứ, phần công lao này mặc dù có nguyên nhân là một mình Khương

Đường không thể thừa nhận được, nhưng cướp chính là cướp.

Nhưng bà ấy cũng không thể không nói cho được, bà ấy không thể cầm tiền đồ cùng hôn sự của con cháu ra để đùa giỡn.

Cái này làm cho người khác nghĩ thế nào về Hầu phủ đây. Trịnh thị cũng không đành lòng, nhưng mà...

Bà ấy nhìn ánh mắt Khương Đường trong trẻo, cho dù sống một mình cũng xử lý sắp xếp mọi thứ trong nhà gọn gàng trật tự. Về sau lại từ trong miệng A Dao biết được, lợi nhuận bán điểm tâm ở Cẩm Đường Cư Khương Đường cũng được chia một phần, bản lĩnh kinh doanh như vậy, ít người có được.

Khương Đường nói: "Ta là từ Hầu phủ đi ra, nhờ có phu nhân cùng Lục tỷ tỷ chiếu cố mới có hôm nay, Khương Đường suốt đời khó quên."

Trịnh thị cười nói: "Lúc trước ngươi cực nhọc ngày đêm, không quản vất vả mà chăm sóc cho ta, về sau lại mang đến không ít ích lợi cho Hầu phủ, những thứ này ta cũng ghi nhớ trong lòng. Cho nên lần này tới đây, ngoại trừ thăm ngươi

thì còn có một chuyện nữa. Từ sau khi ngươi làm lễ cập kê xong, có không ít người hỏi thăm ngươi. Có mấy người không tốt ta tự mình làm chủ từ chối rồi,

còn có mấy người nhìn không tệ, muốn tới hỏi ý tứ của ngươi."

Loading...