Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 508
Cập nhật lúc: 2024-11-22 07:03:04
Lượt xem: 17
Lần đó sau khi nàng trở về Hầu phủ, không quá hai ngày, Nam Hương liền mời nàng đi tới chính viện một chuyến. Từ Yến Kỉ Đường tới chính viện khá xa nên lúc nàng đến, ngoại trừ Vân thị vừa mới sinh xong thì Hàn thị Hứa thị đều ở đây.
Trịnh thị đầu đội đai buộc trán, sắc mặt tái nhợt nói không nên lời nhưng ánh mắt lại trong trẻo có thần.
Lục Cẩm Dao bất động thanh sắc nhìn sắc mặt Hàn thị, lại thấy sắc mặt Hàn thị so với mẹ chồng còn khó coi hơn. Nàng ấy toàn thân lung lay sắp đổ nhìn rất giống lần Cố Kiến Sơn rời khỏi Hầu phủ, nhấp nhổm đứng ngồi không yên.
Giọng nói Trịnh thị nghe không giống như người đang bị bệnh, tràn đầy sức mạnh: “Uyển Dung còn đang ở cữ nên ta không gọi nàng tới đây. Ta gọi ba người các ngươi đến là muốn nhắc nhở vài câu, vạn sự đừng có nghĩ vì sao lại như vậy mà bản thân các ngươi trước tiên phải ngẫm lại xem mình đã làm cái gì, suy nghĩ rõ ràng rồi thì sẽ không còn nhiều nghi ngờ như vậy nữa.”
Nghe những lời này giống như đang bị lạc trong sương mù, trong lòng Lục Cẩm Dao vẫn còn khó hiểu, rất nhanh lại nghe Trịnh thị nói tiếp: “Từ nay trở đi, sự vụ lớn nhỏ trong phủ sẽ do Cẩm Dao quản lý, Phụng Linh ở bên cạnh hỗ trợ.
Phụng Linh phải gánh vác nhiều hơn một chút, giảm đi tới Phật đường vài ngày.”
Lục Cẩm Dao và Hứa thị cùng nhìn về phía Hàn thị. Bàn tay Hàn thị nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn ghế dựa, khóe miệng run rẩy, có vẻ như muốn nói cái gì đó.
Trong lòng Lục Cẩm Dao cả kinh, Khương Đường nói không sai, có vẻ như Hàn thị thực sự đã làm sai chuyện gì rồi, nếu không thì sẽ không đến mức không lưu tình như thế.
Kỳ thật như thế này vẫn đã là giữ mặt mũi lắm rồi, nếu không thì gọi hết toàn bộ gã sai vặt nha hoàn các viện tập trung lại rồi chính miệng mẹ chồng tuyên bố việc này, như vậy mới tính ra thực sự mất mặt.
Đối với lời Trịnh thị nói, Hàn thị không hề phản bác một câu nào, có lẽ trước đó đã từng phản bác rồi.
Lục Cẩm Dao nghĩ, có lẽ thấy nàng đứng ra quản gia, trong lòng nàng ấy khó chịu nên tới chính viện chất vấn, kết quả là chọc cho mẹ chồng nổi bão luôn.
Tức giận rồi nên đem chuyện quản gia này chứng thực.
Hiện giờ chỉ là đoạt quyền quản gia, về sau thì sao, sẽ làm cái gì? Liệu có thể nào sẽ phế thế tử hay không?
Lục Cẩm Dao không tin chuyện mà Hàn thị phạm phải là chuyện nhỏ, mà nếu là chuyện lớn có thể uy h.i.ế.p đến vận mệnh Hầu phủ, sao có thể dễ dàng bị vạch trần?
Cố Kiến Sơn vì cưới Khương Đường mà cái gì cũng từ bỏ, vậy đại phòng thì sao, cũng không thể bởi vì là trưởng tử mà có thể tùy ý phạm sai lầm.
Trịnh thị hỏi: “Sắp xếp như vậy ba người các ngươi có gì muốn nói không?” Lục Cẩm Dao đứng dậy trước: “Con dâu không có.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-508.html.]
Hứa thị cũng nói: “Con dâu nhất định sẽ hỗ trợ Tứ đệ muội quản gia thật tốt, xin mẫu thân cứ yên tâm.”
Hàn thị không nói gì, Trịnh thị mở miệng hỏi: “Hàn thị, ngươi có dị nghị gì không?”
Hàn thị chậm rãi đứng lên, lắc đầu, giọng nói mang theo vài phần nghẹn ngào: “Con dâu không có.”
Đây là ở trước mặt hai đệ muội mà giữ lại mặt mũi cho nàng ta.
Sáng nay thỉnh an, Hàn thị đến trễ một chút, mẹ chồng liền chất vấn nàng ta làm gì mà sao lại đến trễ như vậy.
Để đóng băng ba thước không phải chỉ bởi một ngày lạnh mà thôi. Thấy thời gian này thái độ của mẹ chồng đối với mình không tốt, Hàn thị cũng vốn bởi vì
chuyện quản gia mà không cam lòng, không cẩn thận hỏi ra lời. Chỉ thấy mẹ chồng trước giờ luôn có vẻ mặt ôn hòa, cho dù nàng ta sai bảo Trương quản sự thiết kế Khương Đường hay ở thọ yến của mẹ chồng nhằm vào Khương Đường cũng không nói gì, giờ thì sắc mặt liền trở nên lạnh hẳn xuống:
“Ta vẫn cảm thấy ngươi là người trong lòng hiểu rõ mọi chuyện. Phụ thân ngươi hiện giờ là Tả Đô Ngự Sử, lúc trước cầu hôn, cha chồng ngươi còn chưa phong tước, gia thế hai nhà tương xứng với nhau. Kiến Phong là trưởng tử, tuy rằng
việc lập thế tử bị kéo dài mấy năm, nhưng sau khi bị bệnh, phần lớn mọi chuyện trong phủ cũng là do ngươi quản lý, chưa bao giờ để cho người ta lấn lướt ngươi
nửa phần.
Hàn gia tuy không phải thế gia nhưng cũng là môn đệ thư hương, ta vẫn cảm thấy tính tình ngươi dịu dàng nhu hòa, mấy năm nay ở chung với mấy đệ muội cũng không tệ. Trái lại ta muốn hỏi ngươi một chút, đến tột cùng có cái gì không hài lòng mà ngươi lại muốn kéo cả nhà xuống địa ngục.”
Trịnh thị quá khó hiểu: “A Dao là nữ nhi của Bình Dương Hầu phủ, chi phí ăn
uống có nhà mẹ đẻ trợ cấp, cái này ta quản không được. Mà nhị phòng tam phòng an phận thành thật, chưa bao giờ trêu chọc đến ngươi. Hầu gia đã mấy
lần dặn dò không được tham dự vào tranh chấp đảng phái, những lời này ngươi đều coi như gió thoảng bên tai!”
Trịnh thị đập mạnh bàn một cái, thấy vẻ mặt Hàn thị sợ hãi, một tia hy vọng cuối cùng trong lòng cũng không còn. Trước kia bà ấy còn mong rằng chuyện này là giả, đại phòng không hề làm chuyện gì khác thường hết. Còn mọi việc đều chỉ là chuẩn bị trước, chuẩn bị thêm cũng không có hại gì.
Nhưng nhìn bộ dạng của Hàn thị, rõ ràng là chột dạ, xác thực có việc này.
Vốn không có bệnh nhưng thấy nàng ta như vậy, trái tim Trịnh thị cũng đau, bà ấy nói: “Lát nữa ta bảo Phụng Linh và A Dao tới đây, về sau ngươi không cần quản gia nữa. Ngươi trực tiếp cáo ốm đi đi, nha hoàn Yến An Đường tự mình ước thúc cho tốt, đừng truyền tin cho nhà mẹ đẻ nữa. Một khi bị ta phát hiện, ngươi trực tiếp trở về nhà mẹ đẻ luôn đi.”